Thứ Hai, 25 tháng 1, 2016

NÓI VỚI DÂN TÔI 
PHE THUA CUỘC CHƯA BỎ CUỘC!

Cộng sản VN, nhờ vào những năm tháng ngoan ngoản làm tay sai cho Nga và Tàu Cộng, nên phe gọi là thắng cuộc đã làm chủ một mảnh đất diện tích 331.698 km² với dân số cho hai miền là  47 triệu 638 ngàn dân (dân số năm 1975) sau ngày 30/4/1975, từ đó người cộng sản rất ngạo mạn với thành quả "chủ nghĩa Mác Lê bách chiến bách thắng", Đảng cộng sản đã tự tôn với sự chiến thắng hai đế quôc lớn là Pháp và Mỹ. Nhưng thực tế, từ năm 1975 cho đến nay, có một cái họ chưa bao giờ thắng, đó là lòng dân.  



Trong binh pháp xưa có nói:  «Người giỏi trong những người giỏi, đó là khuất phục quân địch mà không làm cho quân địch tan; chiếm được thành địch, nhưng không làm cho thành địch vỡ ; lấy được nước địch, nhưng không làm cho nước địch bể.»


Bất cứ một cuc chiến nào trong quá khứ và hiện tại, việc đầu tiên là phải chiếm được  lòng dân, như thế cụm từ chiến thắng mới có nghĩa. Không có lòng dân, thì chỉ chiếm được cái xác không có hồn. Đảng cộng sản tự tôn và cao ngạo trong chiến thắng vào năm 1975, nên tới nay họ chỉ chiếm được có đất đai và của cải của miền nam VN, họ chưa bao giờ thành công trong việc thu nhân tâm về một mối. Nay, công nghệ tin học phát triển cao trên thế giới, người cộng sản  ngày càng thất bại nhiều hơn trong việc thu phục lòng dân cã hai miền nam bắc. 

Ch khi nào có được lòng dân, thì mới tập hợp được dân. Người cộng sản đã không làm được điều này trong 41 năm qua tính t thời điểm 30/4/1975. 

Cháu Nguyễn Mai Trung Tuấn, con của ông bà 
Nguyễn Trung Can và Mai Thị Kim Hương, ngày 14.4.2015

41 năm sau khi chiếm được miền nam bằng bạo lực, thế nhưng, nhìn sâu vào bên trong, chúng ta sẽ thấy quá trình mục rữa của tà quyền cộng sản đã bắt đầu và càng ngày càng lớn. Như một căn bệnh ung thư bên trong một dáng người ngỡ chừng còn khỏe mạnh. Một em bé 15 tuổi tên Mai Trung Tuấn đòi tiêu diệt chế độ csVN, là tiếng trã lời cho tà quyền biết thế nào là ý nghĩa của chiến thắng (?). Với một bộ máy tuyên truyền khổng lồ, theo báo cáo của Bộ Thông tin và Truyền thông, tới nay, cả nước đã có trên 800 cơ quan báo chí, với gần 1.500 ấn phẩm, 68 đài phát thanh, truyền hình. Thậm chí, một số địa phương còn tổ chức đài phát thanh – truyền hình cấp huyện. Thế nhưng vẩn bất lực trong việc thu phục lòng dân, lý do là bản chất người cộng sản trong quá khứ và hiện tại đều đi ngược với lòng dân. Sự gian dối, lừa bịp, thủ đoạn, xảo trá ...từ khi hồ chí minh cướp được chính quyền vào năm 1945 cho đến nay đều rập khuôn như nhau, không có chút gì thay đổi, và ngày càng tinh vi hơn theo tuổi đời của đảng. Ngay từ khi cưởng chiếm được miền nam VN, cộng sản đã thi hành  một chính sách trả thù và san bằng giai cấp, để xây dựng xã hội đúng theo định hướng của Mác-Lê-Mao. thay vì tiến hành công cuộc hoà giải với nhân dân miền nam VN sau cuộc chiến:

1. Thực hiện đổi tiền  ngày 22.09.1975 với hối suất : 500 đồng Việt Nam Cộng hòa = 1 đồng Cộng hòa Miền Nam Việt Nam; và mỗi gia đình chỉ được đổi 100.000 đồng cũ ra thành 200 đồng mới để tiêu dùng thường nhật. Phần còn lại, Nhà nước giữ lại. Sau đó là lần hai vào ngày  03/5/1978, lần ba vào ngày 12-9-1985. Một hành động cướp sạch và trắng trợn tiền của nhân dân miền nam VN.  http://www.rfa.org/vietnamese/SpecialTopic/40years-april30/change-money-haminhthao-04242015124546.html

2. Dối gạt các quân nhân, công chức và thành viên đảng phái quốc gia để bắt đi học tập cải tạo với số lương thực tự túc là 10 ngày hay 1 tháng tùy theo cấp bậc, chức vụ. Sau đó thì kết quả như thế nào thì nhân dân miền nam đều đã được sáng mắt với thủ đoạn dối trá và lừa lọc của người cộng sản.  https://ongvove.wordpress.com/2010/05/09/tr%E1%BA%A1i-c%E1%BA%A3i-t%E1%BA%A1o-c%E1%BB%A7a-csvn-sau-nam-1975/

ảnh minh hoạ một trại cải tạo của cộng sản sau 1975

ảnh cải tạo nơi trại K4-Long Khánh 1985

3. Đánh tư sản, cũng là một sự kiện chấn động lịch sử Việt Nam ngang hàng sự kiện"thuyền nhân VN" và chỉ xảy ra sau ngày 30 tháng Tư năm 1975. Sự kiện " đánh tư sản" thể hiện quyết tâm cướp bóc thẳng tay của Cộng Sản Hà Nội trực tiếp lên đầu lên cổ người dân miền Nam Việt Nam.
Đặc biệt, Cộng Sản Hà Nội ban hành Quyết Định mang số 111/CP vào ngày tháng 4 năm 1977 do Phạm Hùng ký chỉ đặc biệt nhằm vào việc tịch thu nhà cửa đất đai của nhân dân miền Nam một cách công khai trắng trợn giống như Phát Xít Đức đã từng thi hành đối với các công dân Đức gốc Do Thái vào năm 1939.http://www.danchimviet.info/archives/95462/danh-tu-san/2015/04

Các đợt" đánh tư sản" cướp bóc người dân miền Nam được Cộng Sản Hà Nội cho ký số X1, X2 và X3

* Đợt cướp X1 được bắt đầu vào sáng ngày 11 tháng Chín năm 1975 xảy ra khắp 17 tỉnh thành miền Nam và thành phố Sài Gòn. Đợt cướp này chủ yếu nhắm vào nhà của các cư dân thành thị, tịch thu nhà và cưỡng bức toàn bộ những nạn nhân phải đi về vùng Kinh Tế Mới sống đói khổ 


*Đợt cướp X2 được Cộng Sản Hà Nội tiến hành từ tháng Ba năm 1978 và được kéo dài cho đến sau Đổi Mới, tức là khoảng năm 1990 thì mới chấm dứt. Đợt cướp này chủ yếu nhắm vào tư thuơng, tiểu tư sản, các thành phần sản xuất nhỏ vốn rất đa dạng và phồn thịnh trong nền kinh tế tự do do chính phủ Việt Nam Cộng Hòa khuyến khích hậu thuẫn cho quốc dân từ bấy lâu.

Nền công nghiệp nhẹ, sản xuất đồ sài gia dụng trong nhà của Việt Nam đã hoàn toàn chính thức bị phá hũy. Người dân Việt Nam sẽ không còn thấy các sản phẫm tự hào của dân tộc như nồi nhôm hiệu Ba Cây Dừa , xà-bông (savon) hiệu cô Ba, xe hơi hiệu La Đalat, hiệu đèn trang trí Nguyễn Văn Mạnh, …etc…. Không những thế, các nhà máy nhỏ sản xuất nhu yếu phẫm như đường, bột giặt, giấy, …etc cũng bị tê liệt vì chủ nhân bị quốc hữu hóa và bị đẩy đi vào tù.

*Song song với chiến dịch X2 là chiến dịch X3 đặc biệt tập trung tại Sài Gòn với một âm mưu kín đáo từ Bộ Chính Trị là trục xuất toàn bộ người Sài Gòn củ ra khỏi nơi ở để “Bắc Kỳ hóa” thành phố Sài Gòn. Sau chiến dịch X3, hàng ngàn gia đình cán bộ miền Bắc đã vào Sài gòn sanh sống trong những ngôi nhà bị tịch thu. Theo thừa nhận ngắn ngủi từ báo SGGP và báo Công An khi bàn đến vấn đề trả lại nhà cho những “đối tượng” bị đánh tư sản oan ức vào tháng 9 năm 1989, ước tính lên đến khoảng 150 ngàn người thuộc gia đình cán bộ gốc miền Bắc vào Sài Gòn sanh sống trong những ngôi nhà bị tịch thu.



Tên Đỗ Mười, sau này là Tổng Bí Thư Đảng, là trưởng ban cải tạo TW, Vào ngày 16 tháng Hai năm 1976 là người chỉ huy trực tiếp cuộc cướp bóc này lên đầu lên cổ người dân Sài Gòn.
Trong chiến dịch này, số lượng người Sài Gòn phải bị mất hết tài sản và bị cưỡng bức đi KINH TẾ MỚI là khoảng 600.00 người, tạo ra một sự hoảng sợ hoang man chưa từng có trong lịch sử phát triển Sài Gòn qua các triều đại. Cuối đợt X3 , ghi nhận của Cộng Sản Hà Nội là có khoảng 950 ngàn người Sài Gòn bị cưỡng bức đi KINH TẾ MỚI, không hoàn thành chỉ tiêu đề ra là 1.200.000 người!
Sức mạnh kinh tế Sài Gòn tự nhiên bị phá hoại đi đến kiết quệ hoàn toàn sau chiến dịch X3 do Đổ Mười trực tiếp chỉ huy. Hơn 14.000 cơ sở tiểu thủ công nghiệp tại Sài Gòn rất cần cho nền kinh tế quốc dân, với khoảng 270 ngàn nhân công hoàn toàn bị cướp trắng, đóng cửa với tổng số thiệt hại tài sản trước mắt lên đế gần chín đến hai mươi mốt tỷ Mỹ kim và tiến trình phát triển công nghệ của đất nước trong tự cường hoàn toàn KHÔNG CÒN HY VỌNG để phục hồi.

Riêng về tổng số vàng, nữ trang mà Cộng Sản Hà Nội thẳng tay cướp bóc người dân miền Nam được các báo đài của Đảng thừa nhận lên đến 4000 lượng vàng- nhưng đây chỉ là con số tượng trựng tính riêng ở Sài Gòn từ tháng Năm năm 1977 qua tháng Hai năm 1978 mà thôi. Cộng Sản Hà Nội đã cướp cả thảy trên dưới gần 35 ngàn lượng vàng, tính luôn cả nử trang và kim cương trong những đợt ĐÁNH TƯ SẢN cướp bóc thẳng tay lên lên đầu lên cổ nhân dân miền Nam.
4. Vùng kinh tế mới; Tất cả những ai tại Sài Gòn bị đảng Cộng Sản Hà Nội cướp nhà , tịch thu tài sản điều phải đi về vùng KINH TẾ MỚI, là những nơi mà cơ sở hạ tầng cho sinh hoạt chưa được xây dựng, trong đó có cả điện nước, trường học và bệnh Xá. Hơn 600.00 nạn nhân bị cưỡng bức qua đêm phải rời Sài Gòn để về những vùng KINH TẾ MỚI và bỏ lại hết toàn bộ tài sản của mình từ nhà ở , của cải , đồ đạc cho Đảng Cộng Sản quản lý.



Chỉ tiêu đề ra là phải đưa cưỡng bức khoảng gần một triệu người Sài Gòn ra các Vùng KINH TẾ MỚI và buộc họ phải bỏ hết tài sản nhà cửa lại cho Đảng Cộng Sản Hà Nội quản lý. Tổng kết từ các báo cáo thành tích cải tạo XHCN của Đảng, số người bị cưỡng bức đi Kinh Tế Mới từ Sài Gòn qua mười năm Quá Độ- ĐÁNH TƯ SẢN như sau:
THỜI KỲ
CHỈ TIÊU
KẾT QUẢ THỰC HIỆN
GHI CHÚ
1976- 1979
4 triệu người
1,5 triệu người
95% là từ Sài Gòn
1979-1984
1 triệu người
1,3 triệu người
50% là từ Sài Gòn


Khi đến vùng KINH TẾ MỚI để sống tham gia các tập đoàn sản xuất hay còn gọi tắt là Hợp Tác Xã, “thành quả lao động” của các nạn nhân này được phân phối chia ra như sau:
30% trả thuế
25% góp cho chính phủ theo giá thu mua của nhà nước;
15% trả lương cho cán bộ quản lý ;
30% còn lại chia cho các thành viên tính theo số điểm thuế lao động

Như vậy là sản phẩm nông nghiệp từ các nông trường vùng Kinh tế Mới đã bị Đảng tịch thu hết 70 % và chỉ còn 30% là chia lại cho các thành viên, vốn là các nạn nhân bị tịch thu nhà cửa các nạn nhân sống trong vùng Kinh Tế Mới.
CẢI TẠO CÔNG THƯƠNG
Ngôn từ khẩu hiệu mỹ miều
Nhưng còn thực chất chỉ điều vậy thôi
Đã tin ông Mác vậy rồi
Con đường vô sản ngời ngời đi lên
Sá gì một dãy Trường Sơn
Nếu cần cũng đốt hỏi hơn chi nào
Bảy lăm chiến thắng ào ào
Miền Nam điều đứng té nhào càng ghê

Bao lần lịch sử ê chề
Bây giờ lặp lại mọi bề như nhau
Đánh địa chủ đã rõ rồi
Hai trăm nghìn mạng quả thời tiêu ma

Miền Nam giờ lại sa đà
Đánh tư sản nữa xót xa bao người
Khi không dở khóc dở cười
Đi kinh tế mới triệu người bơ vơ

Chiến tranh quả thật không ngờ
Hô toàn giải phóng bây giờ là đây
Năm mươi năm quả không tày
Kéo lùi lịch sử đọa đày thảm thương

Giờ thì dầu đã tỏ tường
Cái đuôi định hướng nõn nường trơ ra
Lạc Hồng quả đúng xót xa
Ngàn năm một thuở chính là ở đây

Quang vinh ưu việt dẫy đầy
Chỉ toàn ra ngỏ gặp ngay anh hùng
Trưng toàn khẩu hiệu rùng rùng
Hoàng Sa mất mẹ mịt mùng núi sông

Trăm năm ai sẽ chờ trông
Để xem lịch sử định hình ra sao
Nhân dân thật kiếp ba đào
Tội này ông Mác hỏi nào còn ai

MÂY NGÀN
(21/9/15)


5. Vưỡt biên, vượt biển; người dân miền nam VN, hoàn toàn không tin vào những gì cộng sản nói nên đã bồng bế nhau rời quê hương. Sau ngày 30-4-1975, một ký giả Tây phương đã viết là ‘Dưới chính sách khắc nghiệt của Cộng sản, nếu cái cột đèn mà biết đi chắc nó cũng…vượt biên. (Ginetta Sagan). Câu nói dí dỏm của Sagan đã diễn tả được một thực trạng rất bi hài của dân dộc Việt Nam trong khoảng thời gian hơn hai  mươi năm kể từ Tháng Tư, 1975 cho đến năm 1996.

Cùng thời điểm này, rất nhiều người Việt Nam cũng đã quyêt đinh di tản.  Họ là những người mà đã ít nhất một lần bỏ nơi chôn nhau cắt rốn, bỏ mồ mả ông bà, tổ tiên để di cư vào Nam năm 1954, họ là những người đã có ít nhiều hiểu biết, kinh nghiệm về cộng sản, họ là những người đã may mắn vượt thoát được sau cuộc triệt thoái của Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa khỏi miền Cao nguyên và miền Trung, họ là những người chối không chấp nhận chế độ cộng sản.  Ðó là lý do mà làn sóng người di tản trong tháng Tư 1975 đã làm nhiều người ngạc nhiên với con số khoảng 300 ngàn người và các cơ quan cứu trợ quốc tế đã phải mất nhiều thời gian để giúp họ định cư ở các nước tự do nhất là Mỹ, Canada, Úc, Tân Tây Lan và các trai tạm cư ở Subic Bay (Philippines), Guam, Wake Island, California, Arkansas, Florida, Pensylvania đã phải mở mãi cho đến cuối năm 1975.


Vượt biên năm 1975 là cuộc xuất ngoại vĩ đại nhất trong lịch sử Việt Nam kể từ ngày lập quốc.  Ðây là một sự kiện hoàn toàn bất ngờ đối với Nam Việt, Bắc Việt, Hoa Kỳ và cả thế giới.  Trước đó, không một ai có thể tiên đoán được phong trào vượt biên sẽ xảy ra đến mức lớn lao như thế.  Phong trào vượt biên kéo dài từ 1975 đến 1996 ngang bằng với thời gian chiến tranh từ 1954 đến 1975 vào khoảng 3 triệu người. http://nguoiviethaingoai.org/ditan.html

Vào cuối thế kỷ 18, người Pháp bắt đầu đánh chiếm VN, không có một ai vượt biên vượt biển rời quê hương. Đến khi Mỹ đổ bộ vào miền nam VN vào 9h sáng ngày 8/3/1965,cũng không có ai rời quê hơơng để đi tị nạn vì giặc Mỹ cướp nước(?). Nhưng có một điều hoàn toàn nghịch lý, là khi cộng sản thôn tính miền nam VN có 3 triệu người đã rời quê hương đi tị nạn cộng sản khắp nơi trên thế giới?? Điều đó đũ để hiểu rằng lòng dân đã hoàn toàn không có nơi tập đoàn cướp cạn cộng sản Bắc Việt, 


Việc lừa quân, cán, chính miền nam vào các trại học tập cải tạo không có ngày về , chính sách đổi tiền - đánh tư sản mại bản, đưa gia đình quân, dân, cán, chính và tư sản miền nam, cuộc di tản và vượt biên sau ngày 30 tháng tư năm 1975 là một bản án muôn đời đối với chính sách vô nhân đạo bằng loại văn hoá lừa lọc và gian xảo của Cộng Sản Việt Nam. Đó là những tội ác của người cộng sản đã hằng sâu vào tư duy của 21 triệu nhân dân miền nam. Nơi người cộng sản người dân chưa bao gió có lòng tin cho dù họ đã sống 41 năm qua với cộng sản. Lòng dân ngày càng xa rời bác và đảng.

Trong lăng kính Phật giáo "Tâm" được xem là một yếu tố quan trọng để phát triển tín ngưỡng. Kinh Pháp Cú của Phật Giáo được mở đầu như sau:Tâm dẫn đầu các pháp. Tâm là chủ. Tâm tạo tất cả. Có tâm là có tất cã!!

Bước theo truyền thng " Lấy chí nhân thay cường đạo", người Việt Tự Do rất chú trọng đến việc đưa Việt tình, Việt đạo vào Tâm Việt, và trong việc đấu tranh quang phục đất nước. Nói như thế để biết chỉ có "Tâm Việt mới giao hoà và làm mền lòng Việt". Với chân lý đó bên  thua cuộc đã đánh bại  bên thắng cuộc trên khắp các mặt trận từ văn hoá, chính trị......luôn cã nghị quyết 36 của TW/ĐCS, trong tương lai sẻ còn nhiều chiến thắng nửa.  



Lòng dân là nơi trú ngụ lâu dài cho mọi triều đại

Nhin về cách trị lý thên hạ của thời nhà Lý để ôn có tri tân về đạo trị nước và chinh phục thiên hạ của người xưa, từ đó nhà Lý đã được lòng dân và triều đại nhà Lý kéo dài hơn 200 năm.  


Nhà Lý khởi nghiệp trên nền tảng xiêu dẹo và nghèo nàn từ văn hóa đến vật chất, do bạo chúa Lê Long Đĩnh để lại. Nếu Lý Công Uẩn có tầm nhìn hạn hẹp và giới hạn, rồi bước tiếp theo vết chân của Lê Long Đĩnh, chắc chắn cả dân tộc đã bị bức tử, quốc gia đã bị phá sản..

May thay, nhà Lý được tạo dựng bởi trí tuệ của những hiền tài và giới trí thức Phật giáo. Không những họ ý thức mà còn thức tỉnh trước nguy cơ sụp đổ, nếu không chịu lột xác, nên họ đã cùng chung tay với vua cải cách triệt để xã hội, tạo dựng lại một nền chính trị đã bị tha hóa dưới triều Lê Long Đĩnh. Vì vậy, họ bắt tay ngay vào công cuộc thay đổi đất nước bằng ánh sáng của trí tuệ: lấy bình đẳng, từ bi, bác ái làm động lực xây dựng xã hội, trên cơ sở “Tam giáo đồng nguyên” được khai triển bằng nền tảng của một xã hội chịu ảnh hưởng nặng của Nho giáo, thêm vào đó một chút Phật, và Việt đạo.

Từ đó nhà Lý đưa nước ta trở thành một nước cường thịnh trong khu vực, đặt được nền tảng vững chác cho nền văn hiến Đại Việt, mở đầu cho một thời kỳ phát triển rực rỡ khá dài. Nhà Trần khi được nước, không những họ không phủ định những thành tựu chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội của nhà Lý mà còn tiếp nhận và phát triển lên mức cao hơn.

Nhà Lý được xây dựng trên tinh thần nhân ái, khoan dung đối với nhân dân, bảo vệ, luôn chăm lo tới cuộc sốngvà hạnh phúc của dân. “Yêu dân như con” là đạo trị nước của triều Lý.

Ảnh minh hoạ vua Lý Thái Tổ


Tư tưởng nhân ái, từ bi của đạo Phật hòa quyện với truyền thống”thương người như thể thương thân” của Việt tộc đã tạo nên cái tâm trị nước của triều Lý. Các vua Lý có quan hệ gần gũi với nhân dân, coi trăm họ trong bốn biển như con, chăm lo tới cuộc sống của dân, xót xa khi thấy dân khổ, vỗ về khi lòng dân không yên. Các vua Lý đều có lệ thân chinh đi làm lễ cày ruộng tịch điền, xem dân chúng sản xuất, kinh lý nắm vững tình hình cuộc sống của dân. Trong những năm lũ lụt, hạn hán mất mùa nhà nước đều thực hiện cấp thóc gạo, tiền, lụa, giảm, xóa thuế cho dân chúng. Năm 1010, sau khi lên ngôi Lý Thái Tổ đại xá thuế khóa cho thiên hạ trong ba năm, những người già yếu, mồ côi, góa chồng thì được xóa thuế nợ… Dường như lòng nhân ái của các vua quan triều Lý đã vượt ra khỏi ranh giới giai cấp, địa vị xã hội, vượt qua không gian, trong suốt thời gian tồn tại của vương triều. Thật cảm động khi Lý Thánh Tông thương xót và đồng cảm với nỗi khổ của những tù nhân trong mùa đông lạnh giá “Mùa đông năm Ất Mùi 1055, trời giá rét Lý Thánh Tông nói với các quan rằng ta ở trong cung kín, sưởi lò than, khoác áo lông mà còn rét như thế này. Ta nghĩ đến tù nhân bị nhốt trong lao tù, chịu trói buộc khổ sở, mà chưa biết phải trái ra sao? Ăn không đầy bụng, mặc chẳng che thân. Vì gió rét, nên có kẻ chết không nơi nương tựa. Ta thật thấy làm thương”. 


Ngay sau đó vua sai người mang chăn, chiếu cùng với hai bữa cơm mỗi ngày cho phạm nhân. Vua Lý Nhân Tông thường hay mở hội Phật và tha cho những người có tội, còn Lý Thần Tông thì không có việc gì cũng tha bổng cho những người mắc tội… Lòng nhân ái, thương người của các vua Lý không chỉ đối với nhân dân Đại Việt mà còn cả với những tù binh Chiêm Thành. Năm 1010, Lý Thái Tổ đã tha cho 28 người Chiêm Thành bị Lê Ngọa Triều bắt trước đó. Không những Thế vua Lý còn sai người cấp thuốc men, quần áo, lương thực để họ trở về quê hương.


Trong thời đại nhà Lý , triều đình triệt để đặt lợi ích quốc gia, dân tộc lên hàng đầu. Họ đặt trọn vẹn niềm tin vào dân. Hơn nữa họ còn giáo dục cho công dân của mình biết liêm sỉ, biết tự trọng, có như vậy mới giữ được quốc sỉ. Thử tưởng tượng, một quốc gia để mất quốc sỉ thì còn gì để nói nữa. Hơn hết, những người lãnh đạo đất nước vừa sáng suốt, vừa phải độ lượng, khoan dung. Vì thế nhà Lý đã tồn tại liên tục hơn 200 năm qua 9 đời vua (1009-1224). Đây là thời kỳ mà đất nước hoàn toàn độc lập, tự chủ, mức độ công bằng xã hội, hạnh phúc của nhân dân tương đối cao. Thời nhà Lý còn được mệnh danh là thời thịnh trị nhất trong lịch sử VN. Vua dân trên dưới một lòng, tất cã ý dân đều được nhà vua tôn trọng triệt để. Người dân đã đồng tâm và đồng thuận với nhà Lý, tạo thành một thời kỳ cực thịnh và huy hoàng trên 2 thế kỷ. Mặc dù nhà Lý là một nhà nước với nền quân chủ chuyên chế.

TẠI SAO  CHẾ ĐỘ HIỆN NAY ĐƯỢC GỌI LÀ ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ?


Theo điều 4 Hiến pháp 1992, đảng Cộng Sản Việt Nam có quyền cai trị vĩnh viễn nước Việt Nam. Triều đình Bắc Bộ Phủ có thể kéo dài đến cả 100 năm với sự chống lưng của Trung Quốc, thiên triều của đảng Cộng Sản Việt Nam. Để tận hưởng lâu dài vinh hoa phú quý đến đời con cháu, người cộng sản Việt Nam hi vọng triều đại cộng sản sẽ lâu dài hơn triều đại nhà Nguyễn (1802-1945). 


Trong tất cả cơ quan của Đảng và Nhà nước cộng sản, các chức vụ chỉ huy đều phải giao phó cho cán bộ, đảng viên cộng sản đúng theo lời dạy của Hồ Chí Minh: “Hồng hơn chuyên”. Mặc dầu không tốt nghiệp trung học hoặc đại học, hầu hết các cấp lãnh đạo của Cộng sản Việt Nam hiện nay đều có bằng “Tiến sĩ” hoặc “Thạc sĩ” giả do Đảng cấp hoặc mua của các trường đại học hàm thụ không ai biết tên và trường sở.


 Hầu hết các Đại biểu Quốc Hội đều phải là cán bộ, đảng viên cộng sản để dễ dàng sai khiến Quốc Hội. Vì vậy, tất cả các ứng cử viên Đại biểu Quốc Hội đều phải được Măt Trận Tổ Quốc, một cơ quan ngoại vi của đàng Công Sản do cán bộ cộng sản lãnh đạo, giới thiệu căn cứ vào mức độ trung thành với Đảng. Từ năm 1946 đến nay, tổng tuyển cử Quốc Hội đã được tổ chức theo lối “đảng cử, dân bầu”. Người dân không có quyền tự do ứng cử và bầu cử.



Các lãnh tụ và cán bộ cộng sản có đặc quyền cha truyền con nối về chức vụ trong Đảng và Nhà nước. Con cháu của Hồ Chí Minh và các lãnh tụ cộng sản đều đã trở thành “hoàng thân” hoặc “quý tộc” đỏ:

- “Hoàng tử” Nông Đức Mạnh, con tư sinh của Hồ Chí Minh và Nông thị Ngát bí danh Nông thị Trưng, đã giữ một chức vụ cao nhứt nước từ năm 2001 đến nay: Tổng Bí Thư đảng Cộng Sản Việt Nam. Nông Đức Mạnh là một người thiểu số dân tộc Choang của Trung Quốc trong tỉnh Quảng Tây.
- “Hoàng tôn” Nông Quốc Tuấn, con của Nông Đức Mạnh, tuy ít học vẫn được bầu giữ chức vụ Bí thư Tỉnh ủy Bắc Giang để chuẩn bị vào bộ Chánh trị đảng Cộng Sản..
- “Hoàng tử” Nguyễn Tất Trung, con tư sinh của Hồ Chí Minh (Nguyễn Tất Thành) và Nông thị Xuân, đã được Đảng và Nhà Nước cấp cho nhà ở tại Hà Nội, ban cho cấp bậc Trung tá Quân đội nhân dân để lảnh lương mặc dầu không có đi lính ngày nào.
- “Quý tộc” Nguyễn Chí Vịnh, con chánh thức của cố Đại tướng cộng sản Nguyễn Chí Thanh (thân Tàu), con nuôi của Đại tướng An Nam Quốc Vương Lê Đức Anh, hiện là Thứ trưởng quyền uy của bộ Quốc Phòng sau khi đứng đầu Tổng Cục 2 (Tình Báo).
- “Quý tộc” Nguyễn Tấn Dũng, con tư sinh của cố Đại tướng Nguyễn Chí Thanh, hiện là Thủ tướng có nhiều quyền thế từ năm 2005 sau khi giữ nhiều chức vụ quan trọng: Phó Thủ tướng đặc trách Kinh Tế và Nội An, Thống Đốc Ngân Hàng Nhà Nước.
- “Quý tộc” Phạm Bình Minh, con của cố Bộ trưởng bộ Ngoai Giao Nguyễn Cơ Thach (tên khai sanh là Phạm văn Cương), hiện là Thứ trưởng bộ Ngoai Giao.
- “Quý tộc” Nguyễn Thiện Nhân, con của Y sĩ Nguyễn Thiện Thành, một cán bộ cộng sản cao cấp tỉnh Biên Hòa, hiện là Phó Thủ tướng sau khi kiêm nhiêm chức vụ Bộ trưởng bộ Giáo Dục và Đào Tạo.
- “Quý tộc” Trần Anh Tuấn, con của cựu Chủ tịch nước Trần Đức Lương, đã giữ chức vụ Tổng Lãnh sự Việt Cộng tại San Francisco, tiểu bang California, Hoa Kỳ.


Ngoài các “hoàng thân” và “quý tộc” đỏ, có người nông dân hay công nhân nào có con cháu được ngồi trong triều đình Bắc Bộ Phủ hay không? Hay là họ chỉ được đảng Cộng Sản cho phơi thây ngoài chiến địa trong thời chiến và làm nông nô hoặc lao nô trong thời bình.


KHI NGƯỜI THẮNG CỬ TUYÊN BỐ TÔI THUA CUỘC.


Hình ảnh của Miến Điện, phe thua cuộc của bà  Aung San Suu Kyi, từng bước đã giành chiến thắng vẻ vang từ phe đã thắng cuộc, trong năm vừa qua. Chúng tôi không học những bài học của Miến Điện, vì nó thuộc vùng địa lý chính trị khác với VN, con người và ý thức về dân chủ của Miến Điện cũng khác với hoàn cành thực tế của VN, tuy nhiên điều mà chúng tôi muốn nói với đồng bào tôi, đó là phe thu cuộc ngày nào sẻ trở thành phe thắng cuộc trong chính trưởng VN. Đó là điều mà phe thua cuộc khẳn định. Trở lại với tình hình của Miến Điện, theo kết quả kiểm phiếu sơ bộ, Liên minh quốc gia vì dân chủ (NLD) do lãnh đạo đối lập Aung San Suu Kyi đứng đầu đang giành 70% số phiếu ủng hộ; trong khi đó lãnh đạo đảng cầm quyền đã tuyên bố "thua cuộc".



Bà Aung San Suu Kyi chào những người ủng hộ 
tại Yangon sau cuộc bầu cử - Ảnh: Reuters

Ông Htay Oo, quyền chủ tịch đảng Đoàn kết Thống nhất và Phát triển (USDP) cầm quyền tại Myanmar, ngày 9.11.2015 tuyên bố thất bại trước NLD sau cuộc tổng tuyển cử hôm 8.11 tại nước này. "Chúng tôi đã thua", Reuters dẫn lời ông Htay Oo.

"Chúng tôi sẽ chấp nhận vô điều kiện các kết quả của cuộc bầu cử. Chúng tôi vẫn chưa biết kết quả cuối cùng", ông Htay Oo, một đồng minh thân cận của Tổng thống Thein Sein, tuyên bố.
Phiếu vẫn đang được kiểm và kết quả chính thức của cuộc bầu cử chỉ có thể có trong vài giờ tới, dù vậy các tờ báo trên khắp Myanmar đã nói về một chiến thắng lớn cho NLD. NLD hiện giành được 70% số phiếu ủng hộ trong số phiếu đã được kiểm, theo AP ngày 9.11.2015 Người phát ngôn của NLD của cũng cho biết đảng này đang trên đường giành được 70% số ghế trong cuộc bầu cử.
USDP (Union Solidarity and Development Party) 
General-secretary, ông  Htay Oo.

Trong khi đó, theo tờ The Wall Street Journals, NLD bắt đầu ghi nhận những chiến thắng đầu tiên tại Yangon, thành phố lớn nhất Myanmar. Đây cũng là nơi Chủ tịch Quốc hội Shwe Mann, cựu chủ tịch USDP, mất ghế trong quốc hội nhiệm kỳ tới.


Khát vọng tự do dân chủ của nhân dân Trung Hoa, Việt Nam, Bắc Hàn và Cuba sẽ là một cơn sóng thần dữ dội quét sạch các chế độ cộng sản đã và đang ngự trị trên các nước bất hạnh nầy trên nửa thế kỷ. Hâu quả của các hành động trả thù tự phát của quần chúng uất ức và căm phẫn sẽ vô cùng ghê gớm không thể đo lường trước được.



Vũ trụ vần xoay theo một quy luật tư nhiên của Tạo Hóa.Trong thiên nhiên, bốn mùa xuân, hạ, thu, đông tuần tự kế tiếp nhau khoe sắc rồi tàn lụn theo ngày tháng. Tất cả tạo vật trên thế gian nầy đều phải tuân theo một quy trình bất biến: ra đời, trưởng thành và tan biến. Là một tạo vật của Thượng đế, con người chỉ là hoa cỏ. Cỏ uá, hoa tàn một sớm một chiều. Một đế quốc hay một chế độ chánh trị chỉ là sản phẩm của con người, không thể tồn tại mãi mãi. Chế ôộ cộng sản cũng nằm trong qui luật này.



Chúng tôi, những người cựu quân nhân VNCH còn sống sót sau cuộc chiến, xin được thưa với đồng bào, các chiến hữu, hàng ngũ hậu duệ VNCH, các lực lượng chân chính đang đấu tranh cho dân chủ trong và ngoài nước là: chúng tôi tuy thua cuộc nhưng chưa bao giờ bỏ cuộc!!  chúng tôi đang có, một hàng ngũ hậu duệ cứng cáp đũ khả năng thay thế chúng tôi trên mọi cấp độ của cuộc đấu tranh giải thể chộ độ tà quyện, độc tài toàn trị hiện nay.  



Thế mên, cuộc chiến vẩn âm thầm tiếp diển sau ngày 30/4/1975 cho đến ngày VN có được Dân Tộc Độc Lập, Dân Quyền Tự Do và Dân Sinh Hạnh Phúc, dù cho phải hy sinh đến thế hệ th 2 của VNCH.






Trịnh khánh Tuấn, 25/1/2015