TÌNH LÍNH TRONG ÂM NHẠC
Tâm sự người lính được bắt đầu từ khi các chàng trai thôi học, gác bút nghiên bước vào nghiệp lính để trã nợ núi sông, gát lại sau lưng những mối tình đẹp..Những mối tình đôi khi chỉ mới đầu xuân yêu nhau, cuối hạ đã phải giã từ...rồi đến mùa thu thì phải xuôi về biên khu...cho đến đông tàn chỉ có được một lần viết thư cho người yêu.....Nhưng người lính trẻ chỉ mong sao người yêu hiểu rằng, đời lính dẫu phong trần, nhưng tình yêu em lúc nào mãnh liệt, đậm đà như những đêm hẹn hò dưới trăng cạnh gốc cây đa đầu làng... Em ơi? em có biết? nhiều khi đơn vị dừng quân trên đất giặc, trong đêm trường, nhớ về người yêu ..nhớ môi em ngọt mềm, nhớ từng nhịp tim thổn thức của em... Với bấy nhiêu thôi các bạn đã thấy được những nét rất tình tứ nơi người chiến sĩ cộng hoà năm xưa dành cho người yêu nơi hậu phương. Vào thời nầy, nếu như các thiếu nữ miền nam mà không yêu được người chiến sĩ cộng hoà, đó là một sự thiệt thòi khá lớn cho đời người con gái...thật vậy các cô ạ! Nếu không được làm ngưòi yêu của lính thì em sẽ nhiều tiếc nối vì... ai sẽ hái hoa rừng về tặng em?
Nếu em không là người yêu của lính
Nếu em không là người yêu của lính
Em sẽ nhớ ai Chủ Nhật trời xinh
Em sẽ nhớ ai đêm sương lạnh lùng
Và giữa chốn muôn trùng
Ai viết tên em lên tay súng.
Nếu em không là người yêu của lính
Ai sẽ nhớ em chiều dừng hành quân
Ai khẽ nhắc tên em muôn nghìn lần
Anh là lính đa tình
Tình non sông rất nặng
Tình hải hồ ôm mộng
Tình vũ trụ ngát xanh
Và mối tình sống êm đềm
Là tình riêng trong lòng
Anh yêu em
Có lúc muốn lấy hoa rừng
Anh gửi về em thêu áo
Cà ngàn vì sao trên trời
Kết thành một chuỗi em đeo
Dù rằng đời lính không giàu
Mà chắc không nghèo tình yêu
Anh là lính đa tình
Anh là lính đa tình
(Y Vân)
Em xinh em tên Mộng Thường Mẹ gọi em bé ngoan
Em xinh em tên Mộng Thường cha gọi em bé xinh
Đến lúc biết mơ mộng như những cô gái xuân nồng
Nàng yêu anh quân nhân Biệt Động trong một ngày cuối đông
Chuyện tình trong thời giao tranh vẫn như làn khói mong manh
Chàng về đơn vị xa xăm nàng nghe nặng nhớ mong
Yêu nhau lúc triền miên khói lửa
Chuyện vui buồn ai biết ra sao
Nhìn quanh mình sao lắm thương đau
Khi không thấy người yêu trở lại
Chuyện tình "cô lái đò Bến Hạ" cũng đau thuơng đầy nước mắt :
Người anh hùng qua sông với câu thề quay về
Thì cưới nàng
Và mấy lần xuân sang
Trên bến đò quân hành người hát vang
Tìm trong đoàn quân nhân
Những anh hùng quay về từ chiến trận
Mà nào đâu thấy bóng người tôn thờ
Lính trận không về
Bến Hạ mong chờ
Rồi có người qua sông
Báo tin chàng không bao giờ còn quay về
Người anh hùng hy sinh những ước thề
Cô đò còn khắc ghi
Người anh hùng ra đi không quay về
Đau lòng người bến Hạ
Và từ tin đó khách đò trông chờ
Bến Hạ bơ phờ
Vắng nàng đưa đò
Rồi tới ngày đau thương khách qua đường
Đau lòng mà đứng nhìn
Ha tên nàng ghi bia
Bên nắm mộ hoang tàn người tiết trinh
Vì chung tình cho nên cô lên đường
Đi tìm người yêu mình
Rồi trong lửa khói súng giặc điên cuồng
Giết người chung tình
Bến Hạ u buồn ......
Nói đến chiến tranh là mất mát không trọn vẹn....tuy nhiên cũng có những mối tình được kết nối trọn vẹn bằng một đám cưới thật linh đình tại đơn vị đóng quân theo phong cách nhà binh, cô dâu được rước bằng tàu hay xe tăng của nhà binh...đám cưới mà người chủ hôn là đơn vị trưởng và hai họ là bạn đồng đội cùng đơn vị. Lấy hoả châu thay pháo hoa, tiếng súng thay tiếng pháo cho đêm tân hôn.
ĐÁM CƯỚI NHÀ BINH
(Minh Kỳ & Vũ Chương)
Ðừng chê anh lính đám cưới nhà binh em ơi
Em sẽ là cô dâu đẹp tuyệt vời
Ðằng trai của anh đi chiếc xe tăng tàu bay
Ðám cưới tụi ta linh đình biết mấy
Bạn anh không thiếu trong đám chàng trai hiên ngang
Tha thiết tình yêu hơn cả bạc vàng
Ðằng trai của anh ra rước cô dâu thật sang
Nhà trai nhà gái vui vẻ cả làng
Một nàng tiên trong dáng học sinh
Cười duyên liếc chiến binh đa tình
Ngời đôi mắt tiết xuân thanh bình nhìn màu trời xanh xanh
Nghe trong tim chàng nghe rung rinh
Rồi sau khi cưới anh sẽ cùng em đi xa
Hai đứa mình vui trăng mật đậm đà
Nhà đơn vị anh bên suối trăng hoa đẹp xinh
Trời mây một cõi riêng của bọn mình
Sau khi đám cưới, người trai trẻ lại tiếp tục lên đường hành quân để truy lùng cộng quân đang tàn phá quê hương. Khi đi khó trã lời được ngày về, xin em... em ơi em đừng hỏi bao giờ trở lại. Vì nếu anh trã lời anh chỉ có thể nói, anh sẽ về nhiều khi bằng chiếc trực thăng mang màu tang chói, hoạc anh trở về trên đôi nạn gổ....cũng có khi anh sẽ về bằng hòm gổ cài hoa? http://www.youtube.com/watch?v=RWa3Znx3eqY
Để rồi từ đó chỉ còn lại những giờ phút nơi tiền đồn hay đâu đó trong trong lức dừng quân, đêm xuống chỉ nhìn hoả châu rơi để tâm sự....để nhớ về đôi mắt người yêu nơi hậu phương!
Sáng tác: Hàn Châu
Có những đêm dài anh ngồi nhìn hỏa châu rơi
Nghe vùng tâm tư cháy đỏ xoay ngang lưng trời
Những đóm mắt hỏa châu bừng lên trong màn tối
Như mắt em sáng ngời theo anh đi ngàn lối
Những đêm không ngủ anh ngồi tâm sự cùng hỏa châu rơi
Ôi đẹp làm sao màu hỏa châu
Đêm đêm tô son tô phấn những con đường
Ôi những con đường mang nặng đau thương
Cho anh nhận diện quê hương giữa đêm đen buồn
Bằng những giòng sông chảy xuôi đêm trường
Ôi những giòng sông nhẫn nhục đau thương
Dưới ánh châu hồng anh ngồi gọi thầm tên em
Mơ một ngày mai pháo nổ vang trên lối về
Những đóm mắt hỏa châu là hoa đăng ngày cưới
Khi chiến chinh hết rồi tương lai ta tìm tới
Có nhau trong đời đêm trường không sợ lạc loài yêu thương.
Trịnh Khánh Tuấn 7.4.2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét