Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

NỔI BUỒN THÁNG TƯ 

Không thể không buốn khi tháng tư trở về !! vì sau ngày đất nước bị đàn khỉ rừng từ hang Pắc Pó tràn xuống thành phố ngày 30 tháng 4 năm 1975, cho tới nay một vết thương rỉ máu chưa bao giờ lành. Bác và đảng giải phóng kiểu nào mà trước năm 1975, nước VNCH đã sản xuất được chiếc xe du lịch để cung cấp thị trường xe hơi nội hoá cho nhân dân miền nam. Vào thời điểm  đó các tập đoàn sản xuất xe hơi của Nam Hàn đang còn đi chăn trâu ngoài ruộng. Đúng nghĩa của cụm từ "giải phóng" thì các đỉnh cao trí tuệ của đảng phải chứng tỏ cho người miền nam biết được cái siêu việt của họ. Nhưng than ôi 40 năm qua bác và đảng vẩn chưa vượt qua được những củ và xấu của VNCH. Tập đoàn Mafia csVN cho tới nay vẩn chưa sản xuất được cái ốc vít cho ra hồn để minh chứng sự cái hay cái tốt của mình trước nhân dân miền nam và thế giới.


 Theo lời của GS. Nguyễn Mại cho rằng doanh nghiệp Việt Nam không thể cung cấp được cái sạc pin, ốc vít cho các doanh nghiệp FDI…chứng tỏ công nghiệp hỗ trợ (CNHT) rất yếu kém và đó là nỗi đau của Việt Nam.http://cafef.vn/vi-mo-dau-tu/khong-san-xuat-duoc-ca-cuc-sac-oc-vitla-noi-dau-cua-viet-nam-201409111310015700.chnTệ hại nhất là giờ đây đảng csVN đã đem cã nước dìm vào trong biển nợ,  hạnh phúc của người dân thua xa các nước quanh vùng.

Từ sau ngày 30.4.1975, các đỉnh cao trí tuệ đã có 40 năm để xây dựng nhưng vẩn ì ạch: kinh tế của VN chỉ bằng 1/2 Mả lai, 1/3 Thái, 1/4 Indonesia 1/5 Đài loan, 1/6 Nam Hàn.... tổng cộng 40 năm để phát triển nền Kinh Tế Quốc Dân (KTQD). Mấy thập niên qua GDP đầu người dân CHXHCNVN vẩn chưa vượt nổi con số 2000 US$/ năm. Nợ công thì ngày càng chồng chất, lạm phát gia tăng đến mức báo động. Số nợ hiện nay của các tập đoàn, tổng công ty nhà nước, hơn 1,3 triệu tỉ đồng, và con số “lỗ phát sinh” của họ, 2.253 tỉ đồng; “lỗ lũy kế, 17.730 tỉ đồng, là cái giá mà người dân Việt Nam phải trả cho “định hướng xã hội chủ nghĩa”.

Hãy xem con số công bố chính thức về nợ công của nước CHXHCNVN trong 2 link nầy:
2. http://dantri.com.vn/kinh-doanh/no-cong-da-vot-len-982gdp-817846.htm


Nợ nần như chúa chổm, nhưng các đỉnh cao cháy rụi vẩn dùng đũ mọi cách để tiếp tục nói láo với đồng bào. Bối cảnh về nền kinh tế chạm tới đáy thung lủng như vậy, mà vừa qua tên Thủ tướng "bá dơ "nước CHXHCNVN lại tự nâng cao mức thu nhập của người dân lên đến 1960 US$/ năm, thay vì chỉ ở mức chưa quá 1600 US$ như Ngân Hàng Thế Giới (WB) đã ước tính. Hãy nhìn công bố của WB về GDP năm 2012 là 1528 US$, để cho thấy một điều rất khó hiểu, đó là làm cách nào mà thu nhập của người dân chỉ trong 1 năm lại đạt được sự chênh lệch quá lớn từ 1528 lên 1960 US$ như vậy?? GDP đầu người của Việt Nam hiện nay chỉ bằng 1/17 của Singapore Xem ra nếu không nói láo thì không phải là Thủ Tướng nước CHXHCNVN!! Tham khảo link: http://sct.haiduong.gov.vn/News/content/viewer.html?a=6182&z=171 và link:http://motthegioi.vn/the-gioi-kinh-doanh/gdp-dau-nguoi-cua-viet-nam-bang-117-cua-singapore-8222.htm


Nhật Bản là nước bại trận và lần đầu tiên trong lịch sử của mình bị quân đội nước ngoài chiếm đóng. Sau chiến tranh, đất nước Nhật Bản mất hết thuộc địa, kinh tế bị tàn phá nặng nề; đồng thời xuấn hiện nhiều khó khăn bao trùm đất nước: thất nghiệp trầm trọng, thiếu thốn lương thực, thực phẩm và hàng hoá, lạm phát nặng nề... Nhưng chỉ trong vòng có 25 năm xây dựng, là phục hồi tốt đẹp được nền KTQD.

GDP năm 1970 đạt 199,8 tỷ USD tăng hơn 8,3 lần so với 23,9 tỷ USD của năm 1955.
GDP/đầu người là 6270 USD vào năm 1969.
Tổng kim ngạch ngoại thương tăng 25 lần trong 20 năm (1950-70).
Dự trữ ngoại tệ từ 1,8 tỷ USD năm 1960 tăng lên 15 tỷ USD năm 1971.

Còn CHXHCNVN thì sao? 40 năm giải phóng để xây dựng đất nước từ KT Tập Trung chuyễn sang Kinh tế thi Trưòng hơn 20 năm qua( tính từ thời điễm Mỹ xã cấm vận), vậy mà nền KTQD vẩn không thể nào cất cánh. Ý nghĩa của cụm từ:" giải phóng" của các đỉnh cao là như thế đó!!

CHIẾN TRANH GIẢI PHÓNG(?)

Trước ngày 30.4.1975 thì cộng sản Bắc Việt đã theo lệnh của cộng sản đệ tam quốc tế (CSQT3), đã tiến hành cuộc phá hoại miền nam VN mà họ dối gạt người dân cã nước là làm cuộc cách mạng thần thánh do đảng lãnh đạo để " giải phóng miền nam" (?). Từ đó miền nam VN đã rơi vào biển máu do súng đạn cũa Nga Tàu, mà quốc tặc hồ chí minh và đảng csVN đã đem vào miền nam để thi hành chỉ thị của CSQT3, nhuộm đỏ miền nam và các nước Đông Nam Á.


Cuộc chiến 20 năm tại miền nam Việt Nam (1955-1975) đã gây ra cái chết của từ 2 đến 5 triệu người Việt, và trong số các nước đồng minh của Việt Nam Cộng hòa, người Mỹ có số thương vong cao nhất với hơn 58.000 người chết và hơn 305.000 người bị thương (trong đó 153.000 bị thương nặng hoặc tàn phế). Vào khoảng từ 4.400 đến 5.000 binh sĩ Hàn Quốc bị chết; Úc có khoảng 500 chết và hơn 3.000 bị thương; New Zealand 38 chết và 187 bị thương; Thái Lan 351 chết và bị thương; còn Philippines vẫn chưa có con số thống kê cụ thể. Tổn thất về phía Quân lực Việt Nam Cộng hòa là : có khoãng 250.000-316.000 tử trận hoặc mất tích và khoãng 1.170.000 bị thương.

Tháng Tư ai biến nước tôi
Thành lò hỏa ngục thiêu người tang thương
Hỡi ai còn nhớ quê hương
Lắng nghe tôi kể chuyện buồn tháng Tư

Nghe rồi xin chớ làm ngơ
Vì quê ta đã đến giờ đổi thay
Góp vào xin góp bàn tay
Làm cơn gió lộng thổi bay mây buồn
Ai còn nghĩ đến quê hương
Đứng lên mà rửa nỗi hờn tháng Tư

(Trích thơ "Nổi buồn tháng tư của N/A)

Chúng tôi là những người trẻ sinh ra là người Việt-Nam, vì cha ông chúng tôi sinh ra là người Việt-Nam. Tổ-tiên chúng tôi là người Việt-Nam. Chúng tôi hiện đang lưu vong, nhưng không mất gốc. Chúng tôi may mắn được sống hạnh phúc dưới bầu trời Tự-Do, nhưng chúng tôi không quên được đồng-bào ruột thịt mình đang đau khổ. Dân-tộc chúng tôi bất-hạnh quá! Tôi xót-xa cho dân-tộc tôi, xót-xa cho quê-hương tôi, nỗi xót xa đó thường chiếm trọn trái tim tôi mỗi độ tháng tư về.

Có ai thương dân tôi, nếu không phải là người Việt chúng tôi?

Tôi tuy được sinh ra và lớn lên ở Hải Ngoại, nhưng dòng máu đang lưu thông trong cơ thể là dòng máu chính thống Lạc Hồng, một dòng máu luôn bất khuất trước giặc đến từ phương Bắc.....củng từ nguồn gốc đó đã làm cho tôi biết đến hai chử Việt Nam từ lúc còn trong bụng mẹ. Việt nam ! Việt Nam đã thấm vào tim, nên:

Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời, người ơi
Mẹ hiền ru những câu xa vời
À à ơi ! Tiếng ru muôn đời
Tiếng nước tôi! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui
Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi, nước ơi…

Thật vậy! một hoàn cảnh éo le đã đến với Việt tộc, trong đó có gia đình tôi. Cái gì đến đã đến, ngày 30.4. 1975, Sài Gòn mất tên, một niềm đau cho cả nước VNCH, người gần như bàng hoàng khi biết được bọn vô thần đã tràn ngập hết cả non sông!

Tháng Tư năm 1975, một đàn bò từ hang Pắc Pó lần lượt tràn về thành phố với chiêu bài giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, đã xua quân vào xâm chiếm Miền Nam và biến hàng chục triệu người dân vô tội trở thành nạn nhân của cuộc “chiến tranh thần thánh” do bác và đảng phát động theo chỉ thị của CSQT3! .

Hồ chí minh và đảng csVN đã gây vô vàn đau thương, tang tóc, cho hàng triệu đồng bào Việt hơn nửa thế kỷ qua. Theo cuốn “Hắc Thư về Cộng sản” của nhà sử học Stephane Courtois, tội ác giết người của Cộng sản Đệ Tam tính ra hàng trăm triệu. Và Hồ chí Minh trong thành tích diệt chủng Việt, tính ra còn cao hơn Poll Pot, Mao Trạch Đông và Staline nữa. 1 triệu người Việt Miền Bắc phải di cư tỵ nạn CS vào Nam năm 1954. Gần 4 triệu tỵ nạn CS ra khỏi nước, trong đó 1 triệu dùng thuyền nan vượt đại dương đến bến bờ và hơn nửa triệu làm mồi cho cá. Cả thế giới bàng hoàng, rúng động! Suốt cả mấy chục năm nay!
Thảm kịch này chưa xảy ra lần nào trong lịch sử trên 4000 năm của VN, suốt ba lần Bắc Thuộc, một lần Pháp Thuộc, một lần Trịnh Nguyễn phân tranh đất nước chia đôi. Và cũng chưa thấy lần nào trong lịch sử thế giới với qui mô lớn như vậy.


40 năm đã qua kể từ ngày những đồng bào vô tội, những quân nhân đã chiến đấu và đã nằm xuống trong trận chiến cuối cùng. Chúng ta hãy kính trọng sự hy sinh của họ và nên để cho họ được yên nghỉ. Trong suốt 21 năm chiến đấu để bảo vệ tự do cho miền Nam đã có biết bao nhiêu gương hy sinh anh hùng của các chiến sĩ các cấp trong tất cả các Quân Binh chủng.

Tôi muốn nhắc đến Binh Nhì Nguyễn Văn Bẩy xạ thủ súng cối 81 ly Trung Ðoàn 53 Bộ Binh, Binh Nhất Mai Hồng Bướm Trung Ðội Trưởng thứ sáu của Sư Ðoàn 22 Bộ Binh, Binh Nhất Lê Hoàng, Hạ Sĩ Sơn E và Binh Nhất Cao Xuân Tùng của Ðại Ðội 14 Trinh Sát, Chuẩn Úy Dương Minh Ðức, Chuẩn Úy Lương Ðức Hậu Trung Ðội Trưởng Trung Ðội 1 Ðại Ðội 2 Tiểu Ðoàn 1 Chiến Ðoàn 52 Sư Ðoàn 18 Bộ Binh, Hạ sĩ Lê Sen, Binh Nhất Hòa, Trung Sĩ Hoan của Trung Ðội 3 cũng của Chiến Ðoàn này. http://motgoctroi.com/Vuotbien/Ditan_Vuotbien.htm

Tôi cũng muốn kể đến gương hy sinh của Ðại Tá Nguyễn Ðình Bảo người ở lại Charlie, Ðại Tá Nguyễn Hữu Thông Trung Ðoàn Trưởng Trung Ðoàn 42 Sư Ðoàn 22 Bộ Binh, Trung Tá Lê Cầu tại mặt trận Bình Ðịnh, Bùi Quyền Lữ Ðoàn 3 Nhẩy Dù, Trung Tá Nguyễn Văn Ðỉnh Lữ Ðoàn 1 Nhẩy Dù, Trung Tá Lê Quang Ðình, Ðại Tá Phạm Văn Phúc hai người đứng đầu tiểu khu Long Khánh, Thiếu Tá Châu Ngọc Sanh Tiểu Ðoàn Trưởng Tiểu Ðoàn 1 Trung Ðoàn 14 Sư Ðoàn 9 Bộ Binh, các Trung Tá Nguyễn Xuân Phúc và Ðỗ Hữu Tùng hai vị chỉ huy của Lữ Ðoàn 369 Thủy Quân Lục Chiến, Ðại Úy Hiền, Ðại Tá Nguyễn Văn Tư, Trung Tá Nguyễn Cao Vực của Trung Ðoàn 8 Sư Ðoàn 5 Bộ Binh….

Rồi còn những chiến sĩ anh hùng trong những binh chủng khác Trung Úy Phi Công Nguyễn Hoàng Dự và các người bạn của anh, các phi công phản lực A37, F5, các quân y sĩ Ðoàn Mạch Hoạch, Trương Bá Hân, Ðỗ Vinh, Nguyễn Văn Nhứt, Trần Ngọc Minh, Nghiêm Sĩ Tuấn, Tô Phạm Liệu, Trần Thái, Ðoàn Trung Bửu, Nguyễn Ðăng Chương Dương, Vũ Ðức Giang và thật nhiều, nhiều nữa các chiến sĩ, các hạ sĩ quan, sĩ quan anh hùng trong đoàn quân Mũ Ðỏ, Biệt Ðộng Quân, Thủy Quân Lục Chiến, Thiết Giáp, Pháo Binh, Lôi Hổ, Công Binh, Ðịa Phương Quân…đã hy sinh trong suốt cuộc chiến. 


Sau ngày 30-4-1975, công tác đầu tiên mà Cộng Sản đã cố gắng thực hiện là phá vỡ hệ thống hành chánh của Việt Nam Cộng Hòa cũng như tiêu diệt các giai cấp cũ trong xã hội miền Nam. Song song là việc cải biến miền Nam Tự Do thành Xã Hội Chủ Nghĩa qua hình thức cải cách kinh tế, cải cách văn hóa và hủy bỏ những quyền tự do căn bản của con người. 

Cải cách kinh tế đã được thực hiện qua hình thức phủ nhận quyền tư hữu để tiến tới tập thể hóa, tấn công giới tư sản, cải tổ, phá giá tiền tệ. Cải cách văn hóa bằng cách phủ nhận mọi giá trị tự do, nhân bản và dân tộc của nền văn hóa cũ như đốt sách kể cả sách giáo khoa, bãi bỏ chiếc áo dài truyền thống của phụ nữ Việt Nam, phá hủy các nghĩa trang cũng như các ngôi mộ của những người đã khuất, thiết lập hệ thống giáo dục mới để đào tạo con người xã hội chủ nghĩa. Bên cạnh đó là việc hủy bỏ nhân quyền và dân quyền như tự do báo chí, lập hội, thiết lập sổ hộ khẩu, an ninh phường xã, công an khu vực để kiểm soát từng người dân cùng gia đình của họ. Ðối với tôn giáo, tài sản của giáo hội bị tịch thu, cơ sở của nhà thờ, chùa chiền được xử dụng cho mục đích khác, thêm vào đó là việc thành lập những giáo hội quốc doanh cũng như qui định lại việc huấn luyện các tu sĩ. 
Cộng Sản đã áp dụng nhiều phương pháp để tiêu diệt cá giai cấp cũ như hạ sát tập thể, tòa án nhân dân, trại tập trung mà với mỹ từ ‘trại cải tạo’ chúng đã lường gạt cả thế giới, vùng kinh tế mới, đấu tố và sau cùng là cô lập hay quản thúc tại gia. 

Với phương cách hạ sát tập thể như họ đã từng làm trong dịp chiếm được Huế vào dịp Tết Mậu Thân năm 1968, theo Giáo sư Karl Jackson của Ðại Học Berkeley và Giáo Sư Jacqueline Desbarats của North Western University Illinois, Cộng Sản đã thanh toán tối thiểu là 65,000 người từ 1975 đến 1983. Trong mục đích khủng bố, uy hiếp tinh thần làm dân chúng phải sống trong lo âu, hối hộp, nghi ngờ phương cách này là hữu hiệu nhất. 

Trại tập trung là phương cách thành công thứ hai của Cộng Sản trong mục tiêu loại bỏ những giai cấp cũ. Thật là khó mà ước lượng được bao nhiêu người đã bị đưa vào trại tập trung sau ngày 30-4-1975.
Ta hãy thử nhìn vào vài con số:
• Hơn 1,000,000 người đươc thả ra khỏi trại – Võ văn Sung Ðại Sứ tại Pháp, tháng 2 năm 1977 
• Chỉ còn giam 50,000 người – Võ Văn Sung, tháng 11 năm 1977 
• Chỉ còn giam 40,000 tù nhân - Tuyên bố với Hội Ân Xá Quốc Tế, tháng 12 năm 1979 
• 20,000 đến 200,000 người bị giam – Tiziano Terzani, tháng 5 năm 1981 
• 343,000 tù nhân năm 1975 giảm xuống còn 229,000 năm 1981 – Phù Yên, 1981 
• 126,000 người bị giam trong từ 50 đến 100 trại tập trung - Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, tháng 12 năm 1981 
• 100,000 tù nhân còn bị giam - Nguyễn Cơ Thạch, tháng 6 năm 1982 
• 7000 người còn bị giam - Nguyển Cơ Thạch, tháng 3 năm 1985 
• Thả 6865 người, giảm án cho hơn 5000 người khác - Cộng Sản tuyên bố, tháng 9 năm 1985

Sự bất nhất của những con số trên một lần nữa đã cho thấy sự nhận xét của những nhà chính trị Tây Phương về Cộng Sản quả rất đúng, ‘Le communisme ne vit que par le mensonge et la terreur - cộng sản chỉ sống được là nhờ nói dối và khủng bố’ .

Sử gia Stéphane Courtois trong quyển Livre noir du Communisme (Hắc Thư của Chủ Nghĩa Cộng Sản) sau khi làm thống kê đã chứng minh là tội ác của các chế độ Cộng Sản đã vượt xa chủ nghĩa Nazisme. Sự manh tâm xoá bỏ hẳn một giai cấp trong xã hội đâu có khác gì tiêu diệt một chủng tộc. Nạn nhân của các chế độ Cộng Sản đã lên tới tổng số 100 triệu người bị giết trên khắp thế giới mà thành tích của **** cũng được xếp hạng cao, không thua kém các tên đồ tể Staline, Mao Trạch Ðông,Pol Pot... 

Để trả thù những Sỹ quan, Hạ sỹ quan, và các chính khách trong chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, “đảng và bác” đã bắt bớ 104.000 gọi là “ngụy quân ngụy quyền”, đưa đi giam cầm, đày đọa tại các trại tù được xây dựng ở những chốn rừng thiêng nước độc mà“bác và đảng” gọi là “Trại cải tạo” để rồi 95.000 người đã chết, chết một cách tức tửi vì bị tra tấn nhục hình, vì đói khát, và vì bệnh tật. http://www.vn.net/article.php/20060711093615427

Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn
NGƯỜI ANH HÙNG CỦA 
QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA .

40 năm kể từ ngày 30.4.1975, niềm uất hận tưỡng chừng như phôi pha, nhưng không, vẩn luôn canh cánh bên lòng...suốt chặng đường dài vừa qua nhân dân VN không bao giờ quên được sự hy sinh cao cả của các Tướng lảnh, Sĩ Quan và quân nhân các cấp thuộc quân lực VNCH với trách nhiệm BẢO QUỐC AN DÂN trong không khí Tự Do cũa hai nền đệ nhất và đệ nhị Cộng Hoà.
Những ai dã chết vì sông núi
Sẽ sống muôn đời với núi sông

Cám ơn anh những ngưòi chiến sĩ VNCH, đã hy sinh đời trai cho cuộc chiến chống xâm lăng của bọn CSVN. Nhân mùa Quốc Nạn 30.4.2015, người viết xin được ghi lại những nét hào hùng của m
ột chiến sỉ Quân Lực VNCH đã bị bọn xâm lược cộng sản hành hình trong ngày 14.8.1975, đó là Đại tá Hồ Ngọc Cẩn một anh hùng của quân lực VNCH Ông đã hiên ngang đi vào hồn thiêng sông nuí! 


Tháng Tư Đen.

(Kính dâng những linh hồn Tử Sĩ VN).


Anh vẫn đó, oai hùng như dáng núi
Ánh căm hờn trong lũng mắt đau thương
Hăm mốt năm qua, trời sầu đất tủi
Nơi đáy mồ anh khóc chuyện quê hương !
Anh có nhớ trong niềm đau mất nước
Nhìn Hiền Lương máu ngập đến Cà Mau
Vẫn anh dũng, anh kiên cường tiến bước
Viên đạn thù tàn nhẫn réo thương đau ?!
Tuổi thanh xuân anh bừng bừng khí thế
Trái tim hồng đỏ thắm máu Tiên Long
Cổ thành xưa anh đã từng ngạo nghễ
Gương hào hùng oanh liệt bốn nghìn năm !
Ôm hoài bảo và tình yêu sông núi
Anh hiên ngang đối diện với quân thù
Dù ngã xuống, bia vàng không tên tuổi
Nhưng trong lòng dân tộc đã thiên thu !
Anh không chết, muôn đời anh không chết
Và muôn đời Tổ Quốc mãi ghi công
Hỡi các anh ! những người trai tuất kiệt
Lấy máu đào anh rửa hận non sông !
Tôi nợ anh một lễ nghi quốc táng
Lời tuyên dương, truy điệu bậc anh hùng
Hăm mốt năm qua làm thân tỵ nạn
Tôi cúi đầu nghe nước mắt rưng rưng ...
Tôi nợ anh khúc quân hành rộn rã
Ánh đuốc thiêng và tiếng hát khải hoàn
Món nợ đó tôi rất mong được trả
Trả cho anh và Tổ Quốc VIỆT NAM !
(Ngô Minh Hằng)


Đại tá VNCH Hồ Ngọc Cẩn nói lời cuối cùng trước khi bị Cộng Sản hành hình:

Nếu tôi thắng trong cuộc chiến, tôi sẽ không kết án các anh như các anh kết án tôi. Tôi cũng không làm nhục các anh như các anh làm nhục tôi. Tôi cũng không hỏi các anh câu mà các anh hỏi tôi. Tôi chiến đấu cho tự do của người dân. Tôi có công mà không có tội. Không ai có quyền kết tội tôi. Lịch sử sẽ phê phán các anh là giặc đỏ hay tôi là ngụy. Các anh muốn giết tôi, cứ giết đi. Xin đừng bịt mắt. Đả đảo Cộng Sản. Việt Nam Cộng Hòa Muôn Năm”.
image
Đại Tá và Madame Hồ Ngọc Cẩn mùa xuân năm 1959. 

Họ đạo Thủ Đức có đám cưới nhà quê. Cô dâu Nguyễn thị Cảnh mỗi tuần giúp lễ và công tác thiện nguyện cho nhà Thờ. Chú rể là anh trung sĩ huấn luyện viên của trường bộ binh Thủ Đức. Cha làm phép hôn phối. Họ Đạo tham dự và chúc mừng. Bên nhà gái theo đạo từ thuở xa xưa. Bên nhà trai cũng là gia đình Thiên Chúa Giáo. Cô gái quê ở Thủ Đức, 18 tuổi còn ở với mẹ. Cậu trai 20 tuổi xa nhà từ lâu. Cha cậu là hạ sĩ quan, gửi con vào thiếu sinh quân Gia Định từ lúc 13 tuổi. 
image



Khi trưởng thành, anh thiếu sinh quân nhập ngũ. Đi lính năm 1956. Mấy năm sau đeo lon trung sĩ. Quê anh ở Rạch Giá, làng Vĩnh Thanh Long, sau này là vùng Chương Thiện. Ngày đám cưới, ông già từ quê lên đại diện nhà trai. Đứng trước bàn thờ, cha xứ hỏi rằng anh quân nhân này có nhận cô gái làm vợ không. Chú rể đáp thưa có. Cha hỏi cô gái có nhận anh trung sĩ này làm chồng. No đói có nhau. Gian khổ có nhau. Cô gái Thủ Đức vui mừng thưa có. Anh trung sĩ Rạch Giá phục vụ trường bộ binh đi lễ nhà thờ gặp cô gái xóm đạo Thủ Đức nên kết nghĩa vợ chồng. Cô gái thề trước nhà Chúa, có cả họ Đạo chứng kiến. Cô đã giữ trọn đời làm vợ người lính.
image
Thiếu sinh quân VNCH
Từ vợ trung sĩ trại gia binh cho đến phu nhân đại tá trong dinh tỉnh trưởng. Cô theo chồng đi khắp 4 phương suốt 16 năm chinh chiến để rồi 30 tháng 4 năm 75 trở thành vợ người tử tội. Cô đem con trở về Thủ Đức lánh nạn chờ ngày chồng bị xử bắn. Dù thăng cấp, dù thắng hay bại, dù sống hay chết, chồng cô vẫn là người anh hùng. Cô mãi mãi vẫn là người vợ lính. Anh lính đầu đời chinh phu của cô lúc lấy nhau đeo lon trung sĩ và khi ra đi đeo lon đại tá. Thủy chung cô vẫn sống đời vợ lính.
image
Di ảnh cố Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn (24.3.1938-14.8.1975)
Chồng của cô là đại tá Hồ Ngọc Cẩn. Hiện nay cô vợ lính gốc Thủ Đức, sau khi tìm đường vượt biên, đem con trai duy nhất qua Bidong, Mã Lai rồi vào Mỹ sống ở Nam Cali. Cô may thuê. Bán quán nuôi con. Con trai lập gia đình có 2 cháu. Người vợ lính năm xưa từ 75 đến nay, ở vậy thờ chồng đã trở thành bà nội ở chung một nhà với con cháu. Suốt đời vẫn nghèo, nghèo từ trung sĩ mà nghèo lên đại tá. Nghèo từ Thủ Đức mà nghèo qua Chương Thiện. Nghèo từ Việt Nam mà đem theo cái nghèo qua Mỹ. Bởi vì suốt đời chỉ là người vợ lính.
image
Bà Hồ Ngọc Cẩn với tấm di ảnh của chồng

Một đời chinh chiến. Chuyện người chồng.Hồ Ngọc Cẩn sinh ngày 24 tháng 3 năm 1938. Xuất thân thiếu sinh quân Gia Định rồi nhập ngũ và lên cấp trung sĩ huấn luyện viên vũ khí tại trường bộ binh. Sau khi lập gia đình có 1 con thì anh trung sĩ tìm cách tiến thân xin vào học lớp sĩ quan đặc biệt tại Đồng Đế. Từ anh sinh viên sĩ quan Đồng Đế 1960 cho đến 15 năm sau Hồ Ngọc Cẩn trở thành đại tá tỉnh trưởng kiêm tiểu khu 

PHIÊN TOÀ XỬ ĐẠI TÁ HỒ NGỌC CẨN
image
Tên chánh án Hồ Minh Tiến của phiên toà 
nhân dân xử Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn
image
Tên Hồ Minh Tiến (Còn gọi Sáu Sơn), Chánh án Tòa quân sự cách mạng TP Cần Thơ năm nay trên 80. Giữa năm 1975,  Sáu Sơn mang quân hàm đại úy, phụ trách Ban Quân pháp cục Chính trị Quân khu 9 được biệt phái sang Ban Quân quản giữ chức Chánh án Tòa án Quân sự cách mạng TP Cần Thơ. Tháng 7 năm đó, Tòa án Quân sự cách mạng TP Cần Thơ mở phiên tòa đầu tiên đưa ra xét xử một số bị cáo có nhiều tội ác với cách mạng và nhân dân. Công tác chuẩn bị xét xử được tiến hành rất chu đáo. Thời gian và địa điểm xét xử được thông báo rộng rãi trên các phương tiện thông tin đại chúng lúc bấy giờ. Địa điểm mở phiên tòa là Vận động trường Cửu Long (nay là Văn phòng Thành ủy TP Cần Thơ). Ngay từ chiều hôm trước, trên các ngã tư đường dẫn đến vận động trường Cửu Long ta đều bố trí xe thiết giáp của quân đội án ngữ, ngoài ra còn có 2 máy bay trực thăng vũ trang của Quân khu 9 làm nhiệm vụ thường xuyên tuần tiễu trên bầu trời để đề phòng bất trắc. http://hoithanhphucquyen.org/showthread.php?5016-B%E1%BB%A8C-H%C3%8CNH-PHI%C3%8AN-X%E1%BB%AC-%C4%90%E1%BA%A0I-T%C3%81-H%E1%BB%92-NG%E1%BB%8CC-C%E1%BA%A8N-V%E1%BB%AAA-%C4%90%C6%AF%E1%BB%A2C-PH%E1%BB%94-BI%E1%BA%BEN

Đến ngày xử 14.8.1975, Đại Tá Cẩn bị giải lên chỗ hành hình, mấy tên khăn rằn hung hăng ghìm súng bao quanh người chiến sĩ. Trước khi bắn người, tên chỉ huy cho phép người được nói. Đại Tá Cẩn trong chiếc áo tù vẫn hiên ngang để lại cho lịch sử lời khẳng khái: “Tôi chỉ có một mình, không mang vũ khí, tôi không đầu hàng, các ông cứ bắn tôi đi. Nhưng trước khi bắn tôi xin được mặc quân phục và chào lá quốc kỳ của tôi lần cuối”. Dĩ nhiên lời yêu cầu không được thỏa mãn. Đại Tá Cẩn còn muốn nói thêm những lời trối trăn hào hùng nữa, nhưng người đã bị mấy tên khăn rằn nón cối xông lên đè người xuống và bịt miệng lại. Tên chỉ huy ra lệnh hành quyết người anh hùng. Điều duy nhất mà bọn chúng thỏa mãn cho người là không bịt mắt, để người nhìn thẳng vào những họng súng thù, nhìn lần cuối quốc dân đồng bào. Rồi người ngạo nghễ ra đi.

Cùng ngẩng cao đầu đi vào chiến sử Việt Nam với Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn tại sân vận động Cần Thơ là người anh hùng Thiếu Tá Trịnh Tấn Tiếp, Quận Trưởng quận Kiến Thiện, bạn đồng khóa với Đại Tá Cẩn. Thiếu Tá Tiếp đã cùng các chiến sĩ Địa Phương Quân Chi Khu chiến đấu dũng cảm đến sáng ngày 1/5/1975 thì ông bị sa vào tay giặc. Thiếu Tá Tiếp là một sĩ quan xuất sắc, trí dũng song toàn. Ông đã từng gây rất nhiều tổn thất nặng nề cho quân địch, nhờ tổ chức thám sát chính xác, có lần ông đã gọi B-52 dội trúng một trung đoàn cộng quân và hầu như xóa sổ trung đoàn này. Cộng quân ghi nhớ mối thù này, người anh hùng của chúng ta sa vào chúng, thì chúng sẽ giết chết ông không thương tiếc. Hai người anh hùng cuối cùng của miền Tây đã vĩnh viễn ra đi. Đất trời những ngày đầu mùa mưa bỗng tối sầm lại.

Một nhân chứng đứng ở hàng đầu dân chúng kể lại rằng, trong những giây phút cuối cùng, Đại Tá Cẩn đã dõng dạc hét lớn: “Việt Nam Cộng Hòa Muôn Năm! Đả Đảo Cộng Sản”! Năm sáu tên bộ đội nhào vào tấn công như lũ lang sói, chúng la hét man rợ và đánh đấm người anh hùng sa cơ tàn nhẫn. Người phụ nữ nhân chứng nước mắt ràn rụa, bà nhắm nghiền mắt lại không dám nhìn. Bà nghe trong cõi âm thanh rừng rú có nhiều tiếng súng nổ chát chúa. Khi bà mở mắt ra thì thấy nhiều tên Việt Cộng quây quanh thi thể của Đại Tá Cẩn và khiêng đem đi.

CÂU CHUYỆN TUẪN TIẾT

Của Thiếu Tá Đặng Sỹ Vinh BTL/ CSQG vào ngày 
30/4/1975, tự sát cùng vợ và 7 con


Vào khoảng đầu năm 1974, Thiếu Tá Vinh, vợ và 7 người con dọn về sinh sống ở một khu bình dân, ngoài ngoại ô vùng Sài Gòn.http://www.haingoaiphiemdam.com/Chin-nen-nhang-cho-gia-dinh-Trung-Ta-Dang-Si-Vinh-31156

Theo một người hàng xóm cho biết. Và sau một thời gian rất ngắn, gia đình của Th/Tá Vinh được sự thông cảm, và quí mến của bà con lối xóm. Người con trai đầu lòng của Th/Tá Vinh chừng 30 tuổi, Tr/Uy Quân Y, sau khi tốt nghiệp trường Dược (Pharmacist Of medical School), và người con gái út khoảng 15 tuổi.

Gia Đình của Th/Tá Vinh là một gia đình sung sướng, hạnh phúc, nếu Sài Gòn đừng có rơi vào tay bọn Cộng-sản miền Bắc. Theo lời kể lại của hàng xóm về chuyện Th/Tá Vinh, người nắm một chức vụ trong Bộ Cảnh Sát Quốc Gia tại Sài Gòn. Chừng 2 giờ chiều ngày 30 tháng 4 năm 1975, sau khi Dương Văn Minh ra lệnh buông súng đầu hàng, thì bà con xung quanh kề cận với gia đình Th/Tá Vinh, nghe vài tiếng súng nổ, xuất phát từ trong nhà của Th/Tá Vinh.

Sau khi thấy không còn nguy hiểm, thì những người lối xóm bước vô trong nhà của Th/Tá Vinh. Họ đã chứng kiến Th/Tá Vinh, vợ, và 7 người con nằm kế bên nhau, trên một chiếc giường, tất cả đều đã chết, do thương tích từ viên đạn xuyên qua thái dương.

Kế bên là bàn ăn, là bữa ăn rất tươm tất. Kế đó là 9 cái ly uống nước trên bàn, mối cái ly đều có dấu vết tích để lại một chất bột màu hồng, đọng lại dưới đáy mỗi cái ly. Có lẽ đây là thuốc ngủ, mà trước đó Th/Tá Vinh đã cho mỗi người trong gia đình uống.

Sau đó tử tự bằng súng lục Colt45. Một cái tủ sắt đã mở sẵn, Th/Tá Vinh đã để lại vài trăm ngàn đồng tiền mặt, tương đương chừng $500 US dollars, cùng với một bức thư ngắn, do chính tay Th/Tá Vinh viết: “Bà Con mến, Mong Bà Con niệm tình tha thứ cho gia đình chúng tôi, bởi vì chúng tôi không muốn sống dưới chế độ Cộng-sản này.

Nên chúng tôi đã chọn cái chết, và chính cái chết đó, có thể đem lại sự buồn phiền đến với bà con. Xin nhờ bà con báo tin này đến người chị (em) của tôi tên là ..., ở ..., và dùng số tiền này, để lo chôn cất cho gia đình chúng tôi. Xin đa tạ Đặng Sĩ Vinh”.  


Nhân mùa quốc nạn của miền nam VN, không quên tri ân những đứa con yêu của quân lực VNCH đã nằm xuống trong suốt khoãng thời gian 20 năm từ  1955  đến  30.4.1975

Những anh hùng của QL.VNCH đã tuẩn tiết trong ngày 30.4.1975

Một điều rất may mắn là hầu hết người Miền Nam, xưa nay vẫn luôn biết ơn người lính năm nào, nhất là sau bốn mươi năm qua, tất cã sự thật đã được phơi bày về bộ mặt gian trá của bác và đảng csVN... mọi người đều đã biết hết cảnh đổi đời oan nghiệt của quê hương VN

Tháng tư, mùa quốc nạn, xin mọi người hảy dành những nén hương lòng cho những người anh hùng của quân lực VNCH đã anh dũng ra đi trong những ngày cuối của cuộc chiến. Họ đáng cho chúng ta được tôn vinh và đời đời nhớ ơn...Anh hùng có tữ...nhưng khí hùng luôn luôn bất tữ. 
Kính dâng lên linh hồn các anh những nén hương cũa tuổi trẻ hậu duệ VNCH nhân mùa quốc hận 30.4 năm nay 2015.

BÀI TƯỞNG NIỆM CHIẾN SĨ VNCH 
Tuẫn tiết: Trước, Trong, Sau ngày 30-4-1975

“Anh hùng mạc bả dinh du luận
Vũ trụ trường khan tiết nghĩa lưu”
(Thủ Khoa Huân)  

Trên Linh - Án hương trầm ngát toả
Hỡi Hồn Thiêng cao cả uy nghi
Non Sông nghiêng ngửa sá gì
Hiến thân Tổ - Quốc sử ghi đời đời
Gương trung - liệt sáng ngời trời đất
Qúi Ngài tuy mất mà còn
Tinh - anh hòa với nước non
Cửu Long sóng vỗ, Trường Sơn gió gầm
Dẫu đến thác còn căm lũ giặc
Quyết không cho chúng  bắt nhục thân
Tiết trong giá sạch trắng ngần
Lông hồng xem nhẹ hồn  trần qui Tiên
Giương khí phách rọi truyền hậu thế
Muôn ngàn sau... miêu duệ nhà Nam
Bạch Đằng, Nhật Tảo, Non Lam...
Đống Đa lẫm liệt, Hát Giang ngậm ngùi...!!
Ôi !! Trong cuộc dập vùi dâu bể
Thì hình hài thi thể ra chi !!
Trăm năm rồi có đâu gì
Phương danh Liệt Vị lưu di tuyệt vời !!!

Ôi !! Thịt xáo da nồi bạo ác
Triệu... gia đình tan nát khổ đau !!!
Non Sông bức tử nghẹn ngào
Anh Hùng uất hận máu trào tâm can !!
Ôi !! Việt Cộng sói lang máu lửa
Xác thây phơi nhà cửa tan hoang
Non - Sông tan tác điêu tàn
Quốc dân: lao lý, vượt ngàn, xuyên dương...!!!

Hôm nay đây: náu nương ân quốc
Chúng tôi người lây lất... sống còn
Vẫn hằng theo đuổi Nước - Non
Nguyện cầu phò hộ cho tròn ước mong !!
Hôm nay đây: trời trong mây gió
Chúng tôi cùng bày tỏ khúc nôi
Chạnh lòng Cố - quốc khôn nguôi
Tiếc thương Tuấn - Kiệt ngậm ngùi Non - Sông
Hôm nay đây: dốc lòng thành kính
Khói hương bay quyện 9 tầng không
Hồn thiêng cưỡi hạc, cưỡi rồng...
Nương mây, nương gió... dự công cuộc nầy
Hỡi Hồn tuẫn tiết sau đây:

Thiếu Tướng Nguyễn - Khoa - Nam
Thiếu Tướng Phạm - Văn - Phú
Chuẩn Tướng Lê - Văn - Hưng
Chuẩn Tướng Trần - Văn - Hai
Chuẩn Tướng Lê - Nguyên - Vỹ
Đại Tá Nguyễn - Hữu - Thông
Đại Tá Nguyễn -Văn - Long
H.Q.Trung Tá Ngụy - Văn - Thà
H.Q. Trung Tá Hà Ngọc Lương
Trung Tá Nguyễn - Đình - Chi
Trung Tá Phạm Đức Lợi
Trung Tá Vũ Đình Duy
Trung Tá Nguyễn Văn Hoàn
Trung Tá Phạm Thế Phiệt
Trung Tá Nguyễn Xuân Trân
Thiếu Tá Hoàng - Lê - Cường
Thiếu Tá Đặng Sĩ Vĩnh cùng vợ và 7 con
Thiếu Tá Lương Bông
Thiếu Tá Trần Thế Anh
Thiếu Tá Lê Vĩnh Xuân
Thiếu Tá Đỗ Công Hào
Thiếu Tá Đỗ Văn Phát
Thiếu Tá Nguyễn Văn Phúc
H.Q. Thiếu Tá Lê Anh Tuấn (Bào đệ Tr. Tướng Lê Nguyên Khang)
K.Q. Thiếu Tá Nguyễn Gia Tập
Đại Úy Vũ Khắc Cẩn
Đại Úy Tạ Hữu Di
Đại Úy Nguyễn Thành Long
Đại Úy Trịnh Lan Phương K21 VBĐL
H.Q. Đại Úy Nguyễn Thành Trí
Trung Úy Trần - Văn - Nô
Trung Úy Nguyễn Văn Cảnh
Trung Úy Nghiêm Viết Thảo
Trung Úy Đặng Trần Vinh (con của Th. Tá Đặng Sĩ Vinh)
Thiếu Úy Huỳnh - Văn - Thái cùng 7 chiến sĩ Nhảy Dù
Thiếu Úy Trương Tráng Nguyên
Thiếu Úy Nguyễn Thanh Quang
Chuẩu Úy Đỗ Công Chính
Thượng Sĩ Bùi Quang Bộ cùng 9 người trong g/đ
Thượng SĨ Phạm Xuân Thanh
Trung Sĩ Trần Minh
B2 Hồ Chí Tâm
Đoàn viên Đinh - Hoàng - Mai
Đoàn viên Phạm - Anh - Dũng
Đoàn viên Lê - Văn - Tây
.........................................
.........................................
.........................................

Hiển linh thượng hưởng lễ bày cúng dâng
Hỡi Hồn lạc cảnh siêu thăng
Chứng tri dân quốc lòng hằng kính yêu...!!! 
(Nguyễn Minh Thanh)

Năm Quốc Hận thứ 40 Nguyễn Thị Hồng 23/4/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét