TẤM GƯƠNG ANH HÙNG QL.VNCH
"Bắn đi không cần bịt mắt...Tôi muốn nhìn đồng bào của tôi lần cuối...Các anh cứ giết tôi nhưng...Không dập tắt được ngọn lửa đấu tranh trong lòng dân tộc...".
Đây là lời nói cuối cùng của Đại uý Nguyễn Văn Viên trước khi bị cộng sản hành hình tại Vườn Điều- Thủ Đức năm 1976, với tội danh Không tuân lệnh đầu hàng, ngoan cố chống đối Cách Mạng.
Con cháu Hùng-anh - Dòng khí khái,
Đời đời sử Việt rạng trời xanh.
Chết vì sông núi không do dự!
Lưu lại ngàn sau chẳng hỗ danh.
Đời đời sử Việt rạng trời xanh.
Chết vì sông núi không do dự!
Lưu lại ngàn sau chẳng hỗ danh.
Vĩnh Nhất Tâm - 09/08/2020
Đây là lời nói cuối cùng của Đại uý Nguyễn Văn Viên trước khi bị cộng sản hành hình tại Vườn Điều- Thủ Đức năm 1976, với tội danh Không tuân lệnh đầu hàng, ngoan cố chống đối Cách Mạng.
ĐỜI BINH NGHIỆP CỦA ĐẠI UÝ NGUYỄN VĂN VIÊN
Năm 1951, một thanh niên miền Nam, sau khi tốt nghiệp trung học rồi theo tiếng gọi của núi sông, ông tình nguyện vào quân ngũ (Khoá 6 Võ Bị ) để chống lại bọn Cộng phỉ đang dày xéo quê hương. Nhưng đường hoạn lộ của người thanh niên yêu nước đã gặp đầy gian truân, chướng ngại. Cùng đơn vị đầu đời là TĐ5ND, ông 2 lần nhảy dù xuống mặt trận Điện Biên Phủ. Lần thứ nhất ngày 23 tháng 11 năm 1953 để giúp vị Tư Lệnh Mặt Trận Đại Tá De Castrie thiết lập các cứ điểm quân sự trọng yếu. Lần thứ 2 ngày 14 tháng 3 năm 1954, TĐ5ND lại được thả xuống để tiếp cứu Điện Biên Phủ. Ngay khi các cánh dù còn lơ lửng trên cao, hoả lực của quân CS bố trí từ những cao điểm xung quanh căn cứ thi nhau tác xạ. Khi quân Bạn vừa đặt chân xuống đất thì ta và địch hỗn chiến khốc liệt.
Trung Úy Nguyễn Văn Viên sĩ quan phụ tá vị sĩ quan chỉ huy đứng hàng thứ 3 trong Tiểu Đoàn của TĐ5ND bị thương nặng nên được không vận di tản về bệnh viện Đôn Thủy Hà Nội cấp cứu. Toàn bộ TĐ5ND (trong số đó có Trung Úy Đại Đội Trưởng Phạm Văn Phú; sau này lên Tướng) được coi là những đơn vị sau cùng đã chiến đấu dũng cảm cho đến khi chiến trường Điện Biên Phủ hoàn toàn im tiếng súng.
Tháng 3 năm 1955, từ Đồng Đế Nha Trang, 2 Tiểu Đoàn Nhảy Dù được điều động về Sài Gòn tham dự cuộc hành quân dẹp loạn Bình Xuyên,
1) TĐ3ND do Đại Úy Nhiệm Chức Phan Trọng Chinh mới nhận Tiểu Đoàn do Pháp trao lại từ chức vụ Đại Đội Trưởng Đại Đội. Ông trở thành vị Tiểu Đoàn Trưởng Việt Nam đầu tiên.
2) TĐ5ND cũng do Pháp chuyển giao lại do Trung Úy Nguyễn Văn Viên vị sĩ quan phụ tá của Tiểu Đoàn được đôn lên làm Tiểu Đoàn Trưởng là người Việt Nam đầu tiên.
Khi các lực lượng của chính phủ hồi đó đã đánh đuổi quân phiến loạn Bình Xuyên khỏi Sài Gòn-Chợ Lớn, các sĩ quan sau đây đã được tuyên dương thăng cấp: Thiếu Tá Đỗ Cao Trí lên Trung Tá, các Đại Úy Nguyễn Chánh Thi và Vũ Quang Tài lên Thiếu Tá. Có điều đặc biệt là Trung Úy Nguyễn Văn Viên, Trung Úy Đỗ Kế Giai lên Đại Úy thực thụ và Đại Úy nhiệm chức Phan Trọng Chinh cũng được điều chỉnh đều là Đại Úy thực thụ cùng ngày. Sau đó Đại Úy Viên trao TĐ5ND cho Thiếu Tá Nguyễn Chánh Thi, Đại Úy Nguyễn Văn Viên về chỉ huy TĐ6ND thay Thiếu Tá Đỗ Cao Trí mới được thăng cấp Trung Tá và trở thành Chỉ Huy Trưởng Liên Đoàn Nhảy Dù Việt Nam gồm: TĐ1ND Tiểu Đoàn Trưởng, Thiếu Tá Vũ Quang Tài (mới thăng cấp) TĐ3ND Tiểu Đoàn Trưởng, Đại Úy Phan Trọng Chinh, TĐ5ND Tiểu Đoàn Trưởng Thiếu Tá Nguyễn Chánh Thi (mới thăng cấp) TĐ6ND Tiểu Đoàn Trưởng Đại Úy Nguyễn Văn Viên (mới thăng cấp).
Năm 1957, Đại Úy Viên đang làm Tiểu Đoàn Trưởng TĐ6ND đột nhiên tai hoạ xảy đến cho ông, vì một lỗi lầm của thuộc hạ ông phải gánh hết trách nhiệm và bị giải ngũ. Ra khỏi quân đội ông đi dạy học và vợ ông buôn bán mưu sinh. Ông cảm nhận sống đời “phó thường dân” và nghĩ rằng đã cố gắng đóng góp đủ nghĩa vụ cho đất nước.
Những năm 1972, ông được lệnh tái ngủ theo lệnh của Bộ Quốc Phòng vì nhu cầu cần cán bộ chỉ huy. Ông bổ sung về SĐ9BB và được chỉ định làm Chỉ Huy Trưởng Tổng Hành Dinh của Sư Đoàn.
Có người ca tụng đường hoan lộ của ông thênh thang sinh động như “bức tranh vân cẩu” bởi vào thời điểm này các Thiếu Úy Vũ Văn Giai và Lê Quang Lưỡng đã là Chuẩn Tướng Tư Lệnh SĐ3BB và SĐNhảy Dù, Thiếu Úy Ngô Quang Trưởng một sĩ quan đàn em rất thân tín của ông thời còn ở TĐ5ND đã thăng cấp lên Thiếu Tướng và hiện đang là Tư Lệnh Quân Đoàn 4 mà SĐ9BB là đơn vị cơ hữu. Nguồn. https://nhaydu.com/index_83hg_files/main_files/tieudoan5.htm
ĐẠI UÝ VIÊN TIẾP TỤC CẦM SÚNG CHỐNG CỘNG SẢN SAU 30.4.1975
Từ những giây phút đầu tiên mất nước đó, những người chiến sĩ VNCH không chấp nhận bị thua cuộc giửa chừng; nên âm thầm lặng lẽ vác lá Hoàng Kỳ đi vào rừng sâu lập căn cứ để chống lại quân cướp nước cs Bắc Việt. Cuộc chiến chống lại bạo quyền csVN vẩn âm thầm tiếp diển cho đến ngày hôm nay không ngừng nghỉ, cuộc kháng chiến do Đại Uý Viên nổ ra rất sớm tại khu vực Sài Gòn - Chợ Lớn. Ông đã tổ chức một lực lượng võ trang chống lại bại bạo quyền vc đầu tiên sau ngày 30/4/1975, hoạt động ngay trong khu vực Sài Gòn-Chợ Lớn. Ông liên kết với các lực lượng tôn giáo và tạo được nhiều thành quả như đặt chất nổ phá hoại, trải truyền đơn kêu gọi đồng bào đứng lên chống lại bọn CS cầm quyền. Tổ chức của Ðại Úy Viên liên kết với lực lượng của linh mục Nguyễn Văn Vàng thuộc Dòng Chúa Cứu Thế và nhiều tổ chức khác đã gây được sự chú ý tại quốc nội và hải ngoại. Xin mời xem LM Nguyễn Văn Vàng nơi đường link: http://lybichthuy.blogspot.com/2018/03/mat-tran-lien-ton-cua-linh-muc-nguyen.html
Một phiên toà ngắn ngủi, được cộng sản tổ chức vội vả để xử người yêu nước , không luật sư biện hộ, trên bục công tố là những tên “dép râu”, thái độ đầy sát khí. Chúng tuyên án tử hình Đại Úy Nguyễn Văn Viên , còn linh mục Nguyễn Văn Vàng chung thân khổ sai v.v..
“Ngày Việt Cộng xử tử Đại Úy Viên ở Thủ Đức, dân chúng có đến xem và đứng vây quanh “pháp trường” để nhìn Đaj Uý Viên lần cuối. Trước khi bắn ông, bọn cộng sản hỏi ông có muốn nói điều gì không? Đại Úy Nguyễn Văn Viên dõng dạc trả lời:
“Tôi muốn nói với các anh, người Cộng Sản, có bắn tôi hôm nay cũng không dập tắt được ngọn lửa đấu tranh của người dân trong nước, mai này sẽ có hàng trăm, hàng ngàn Nguyễn Văn Viên khác nối gót. Nói xong Đại Úy Nguyễn Văn Viên quay về phía đồng bào đang dự kiến, ông nói thật lớn: “Tôi xin chúc đồng bào ở lại mạnh giỏi.”
Đại Úy Nguyễn Văn Viên tuy bị trói, nhưng ông vẩn hiên ngang, đầu ông ngẩng cao, một tên CS tay cầm miếng vải đen tính bịt mắt ông, ông hiên ngang nói lớn: “Các anh không cần bịt mắt tôi, tôi sẵn sàng rồi, bắn đi.”
Một loạt đạn nổ liên tiếp xuất phát từ những bàn tay CS khát máu, đã kết thúc mạng sống người con yêu của Miền Nam Việt Nam. Đầu ông vẫn thẳng, dựa vào cái cột gỗ, tấm áo trắng của ông nhuộm đầy máu, những dòng máu đỏ từ ngực ông theo thân hình chảy dài xuống chân, thấm vào mạch đất tự do, nơi ông sinh ra và cả đời hết lòng phụng sự!
Chúng tôi, hậu duệ VNCH xin được thắp nén tâm nhang để tưởng nhớ đến một anh hùng Ql:VNCH đã tuẫn quốc vì lý tưởng Tự Do, Dân Chủ.
Biên khảo từ Hậu Duệ VNCH Lý Bích Thuỷ 09.08.2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét