THỰC CHẤT VỀ CUỘC CÁCH MẠNG MÙA THU 8/1945 CỦA VIỆT GIAN HỒ CHÍ MINH
Mùa thu có vẻ đẹp và hương vị đặc biệt của thiên nhiên...nhưng mùa thu củng là bắt đầu cho cái thê lương với lá vàng lìa cành, cây cối và vạn vật bắt run rẩy trước những cơn giá rét của mùa đông quay trở về.
Riêng quê hương chúng ta bắt đầu từ mùa thu 1945, Việt tộc không còn thấy những cơn lạnh hay hay của mùa thu len lén đi vào tâm hồn của các thi văn sĩ...mà đó là những cơn lốc của tử thần mà bác và đảng đem về tặng cho quê hương VN.
CÁCH MẠNG MÙA THU
Nhìn cơn gió lốc tạo hình hài,
Cách Mạng Mùa Thu: “cái quái thai“.
Miền Bắc “ba mươi năm khóc hận!” (45-75),
Phương Nam “phải mấy kiếp tù đày?” (75-2015).
Bác đưa khắp nước; “đời trâu ngựa”,
Đảng biến toàn dân; “chiếc máy cày”.
Thuở ấy đánh Sam là “cứu nước”?,
Bây giờ lạy Mỹ, xưng nô tài !!!.
(Thơ Đông Thiên Triết)
Kể từ tháng tám của năm 1945 trên quê hương VN, thật sự không còn một mùa thu đúng nghĩa nào nửa đã cuốn gói ra đi vỉnh viển; vì họ hồ và Việt minh ( tiền thân của đảng csVN) đã chôn vùi đất nước VN vào biển máu và nước mắt. Một bối cảnh tang thương lần lượt diển ra không ngừng từ sau ngày 2.9.1945 cho đến hôm nay trên toàn cỏi đất nước VN. Cộng sản VN qua trung gian của HCM, tay sai của Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản đã làm một cuộc tắm máu lên đất mẹ, bất chấp mọi thủ đoạn, từ lừa lọc, xão trá, đạp trên xác người.....cho đến lật ngược lịch sử, chúng không từ bỏ bất cứ điều gì để xoá bỏ đi hết những mùa thu yên bình và hạnh phúc có trước đó của Việt tộc. Những mùa thu giao hoà của Viết tính và Việt tình đã thật sự tàn lụi trên quên mẹ VN.
L'Automne est morte souviens-t'en
Nous ne nous verrons plus sur terre
(L' Adieu ! nguyên tác của Guillaume Apollinaire , 28 August 1880-09 November 1918)
Hiện nay đảng CSVN đang tạm thời nắm quyền kiểm soát ở Việt Nam. Có người đã nói: “Lịch sử được viết bởi những kẻ chiến thắng”. Tương tự, lịch sử Việt Nam đã bị viết lại bởi các sử gia là đảng viên của đảng CSVN. Vậy thì đám bồi bút của chế độ tà quyền csVN hiện nay có tên nào viết đúng về sự ĐỘC LẬP của VN có từ lúc nào trong bối cảnh của năm 1945? và có phải sự độc lập đó đã được họ hồ mang lại cho VN hay không??
NGƯỜI CỘNG SẢN RA TAY SÁT HẠI CÁC THÀNH PHẦN YÊU NƯỚC
Tại miền Bắc, thì các đảng phái quốc gia như Đại Việt, Duy Dân, Việt Nam Quốc Dân Đảng đều lần lượt bị người Cộng Sản dùng mọi thủ đọan tàn bạo thâm độc mà tiêu diệt cho bằng hết. Điển hình là các lãnh tụ nổi danh như Trương Tử Anh của Đại Việt, Lý Đông A của Duy Dân và vô số những đảng viên ưu tú khác của Quốc Dân Đảng cũng đều bị ám hại bằng cách thủ tiêu hay giam giữ ngặt nghèo trong các trại tù đến nỗi phải bỏ xác nơi xa xôi hẻo lánh – mà thân nhân không hề được thông báo để lo việc ma chay chôn cất và cúng giỗ. Có thể nói tổng số nạn nhân bị sát hại như vậy ở miền Bắc trong thời gian từ năm 1945 đến 1954 phải lên đến con số nhiều ngàn người.
Xin ghi lại vài trường hợp bị bắt giam rồi bị sát hại rất thương tâm của mấy nhân vật rất nổi tiếng như sau:
*Nhà văn Khái Hưng.
Khái Hưng là một nhà văn nổi tiếng từ thập niên 1930 trong Nhóm Tự Lực Văn Đòan do nhà văn Nhất Linh Nguyễn Tường Tam khởi xướng. Vào năm 1940, Khái Hưng và họa sĩ Nguyễn Gia Trí bị thực dân Pháp bắt đi an trí tại vùng quê xa Hà nội. Năm 1947, ông đang ở nhà nhạc phụ trong huyện Trực Ninh, Nam Định, thì bị công an Việt Minh đến bắt đi và sát hại rồi vất xác xuống dòng sông Ninh Cơ chỗ gần bến đò Cựa Gà.
*Bộ trưởng Chu Bá Phượng.
Ông Chu Bá Phượng sinh năm 1908 tại Bắc Giang là một kỹ sư đã từng tham gia vào công trình thiết lập đường xe lửa Đông Dương vào hồi thập niên 1930. Ông còn là một người trong thành phần lãnh đạo nòng cốt của Việt Nam Quốc Dân Đảng. Năm 1946, ông Chu Bá Phượng giữ chức bộ trưởng Kinh Tế trong Chính Phủ Liên Hiệp trong đó có ông Hồ Chí Minh làm chủ tịch, ông Nguyễn Hải Thần làm phó chủ tịch, ông Nguyễn Tường Tam làm bộ trưởng Ngọai Giao. Cuối năm 1946, vì các nhân vật quốc gia như Bảo Đại, Nguyễn Hải Thần, Vũ Hồng Khanh, Nguyễn Tường Tam đều đào thóat ra nước ngòai, nên chỉ còn có một mình ông Chu Bá Phượng bị kẹt lại và phải đi theo văn phòng chính phủ di tản lên chiến khu ở Việt Bắc.
Không bao lâu sau, ông Phượng bị đem đi quản chế ngặt nghèo tại vùng Hà Giang, Sơn La. Và từ cuối năm 1960, thì gia đình ông ở Hà Nội không hề nhận được bất kỳ tin tức nào của ông nữa. Mấy chục năm sau vào đầu thập niên 1990, con cháu mới nhờ người sử dụng ngọai cảm mà tìm được hài cốt của ông tại nơi rừng núi hoang vắng vùng Việt Bắc giáp giới với Trung Quốc và cải táng đem về quê nhà ở miền xuôi.
Giám đốc công an ở miền Bắc thời đó chính là ông Lê Giản, ông này phải chịu trách nhiệm nghiêm trọng về các cuộc đàn áp và giết chóc này.
Trong bối cảnh xã hội của thời 1945 lằn ranh quốc cộng hoàn toàn không có một dấu ấn phân biệt sâu sắc đặc biệt nào:
1-Không hề có sự ân óan thù hận nào giữa người cộng sản với người không Cộng Sản cả. Bởi lẽ vào lúc đó, tất cả hai nhóm đều là những người yêu nước và cùng hành động giống nhau là chống thực dân Pháp. Như vậy là tất cả đều ở cùng chung một phe để đối nghịch chống lại cái ách đô hộ của người Pháp để cùng dành lại nền độc lập tự chủ cho người Việt Nam. Và cả hai nhóm đều bị chính quyền Pháp đàn áp, bị bắt giam chung với nhau trong cùng một nhà tù nữa. Vì cùng có tinh thần yêu nước như nhau, lại cùng là nạn nhân khốn khổ vì sự tàn ác của đế quốc thực dân, cho nên giữa người cộng sản và không cộng sản lúc đó lại có sự thương yêu đùm bọc liên đới gắn bó chặt chẽ với nhau nữa.
Điều này khác hẳn với hai phe Quốc Gia và Cộng Sản ở bên Trung Quốc, vì hai phe đánh phá giành giật, giết chóc lẫn nhau suốt trong mấy chục năm kể từ cuối thập niên 1920 cho đến năm 1949, thì phe Cộng Sản do Mao Trạch Đông lãnh đạo mới tòan thắng và buộc phe Quốc Dân Đảng do Tưởng Giới Thạch đứng đầu phải rút lui qua đảo Đài Loan. Từ đó mà phe Cộng Sản thắng trận phát động chiến dịch trả thù những người thua trận nào mà còn bị kẹt lại ở nội địa Trung Quốc. Tình trạng này chỉ xảy ra tại Việt Nam năm 1975 sau khi quân đội Cộng Sản từ miền Bắc xâm chiếm được tòan thể lãnh thổ của Việt Nam Cộng Hòa.
2-Ấy thế mà tại sao vào năm 1945, khi có chính quyền nắm trong tay được rồi, thì người Cộng Sản lại ra tay tận diệt người quốc gia một cách tàn bạo man rợ. Vì họ là những đảng viên trung kiên của đệ tam quốc tế, thế nên họ phải áp dụng triệt để cái chủ trương “Bạo Lực Cách Mạng” (the Revolutionary Violence) mà họ học tập được từ Trung Ương Đệ Tam Quốc Tế Comintern do Liên Xô lãnh đạo.
Ngay từ thập niên 1920 cho đến năm 1945, thì đã có đến hàng trăm cán bộ cao cấp của đảng Cộng Sản Việt Nam được đào tạo rất bài bản tại Trường Đông Phương tại Moscow do Comintern điều hành. Tại đây, họ được học rất kỹ về kỹ thuật gọi là “agitprop = agitation – propaganda” – tức là tổ chức vận động quần chúng, tuyên truyền và đặc biệt về phương thức gây bạo lọan để tạo thời cơ cướp chính quyền. Họ cũng học được kỹ thuật xây dựng guồng máy công an mật vụ theo mô hình của Liên Xô để kềm kẹp dân chúng một khi họ đã nắm giữ được chính quyền.
Nói vắn tắt là Cộng Sản Việt Nam được Comintern đào tạo hương dẫn rất kỹ về mọi thủ đọan tinh vi để thiết lập được một chế độ độc tài chuyên chính vô sản (proletarian dictatorship). Do đó mà họ đã không từ bỏ bất kỳ một thủ đọan tàn ác vô nhân đạo nào – miễn sao đạt được mục đích tối hậu của đảng Cộng Sản là nắm vững được chính quyền trong gọng kềm sắt thép của mình.
BỐI CẢNH ĐỘC LẬP CỦA VN VÀO NĂM 1945
“Nếu như ai là những người đã sống và đi học ở Miền Nam trước năm 1975 đều không hề biết ngày 2-9-1945 và không biết gì về cuộc “cách mạng mùa thu”"... Vì họ chỉ biết, ngay sau khi Nhật đảo chánh Pháp ngày 8-3-1945, Nhật đã khuyến khích 3 nước Đông Dương hãy tuyên bố độc lập ngay để đuổi Pháp ra khỏi Đông Dương.
Tiếp theo lời kêu gọi đó:
1. Vua Bảo Đại đã công bố bản Tuyên Ngôn Độc Lập vào ngày 11-3-1945 và giao cho Trần Trọng Kim thành lập nội các.
2.Vua Norodom của Kampuchea cũng tuyên bố độc lập vào ngày 13-3-1945.
3.Vua Sisavang Vong của Lào cũng tuyên bố độc lập vào ngày 8-4-1945.
Nội dung Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Vua Bảo Đại được công bố ngày 11-3-1945 (trích từ sách của Vua Bảo Đại):
…Ngày hôm sau, 12 tháng 3 năm 1945, tôi (tức Bảo Đại – NT chú) cho mời viên Đại sứ Yokoyama và trao cho ông ta bản tuyên ngôn độc lập này với nội dung như sau:
“Chiếu tình hình thế giới nói chung, và tình hình Á châu nói riêng, chính phủ Việt Nam long trọng công khai tuyên bố, kể từ ngày hôm nay, hiệp ước bảo hộ ký với nước Pháp được bãi bỏ, và đất nước thu hồi chủ quyền độc lập quốc gia.
“Nước Việt Nam cố gắng tự lực, tự cường, để xứng đáng là một quốc gia độc lập, và sẽ theo đường hướng của bản Tuyên ngôn chung của khối Đại Đông Á, hầu giúp đỡ nhau tài nguyên cho nền thịnh vượng chung.
“Vì vậy, chính phủ Việt Nam đã đặt tin tưởng vào sự thành tín của nước Nhật, và đã có quyết định cộng tác với nước này, hầu đạt mục đích nói trên.
“Khâm thử.
“Huế, ngày 27 tháng giêng năm thứ 20 triều Bảo Đại”.
Vậy là toàn cỏi VN đã có ĐỘC LẬP vào ngày 11-3-1945 , chứ không phải ngày 2.9.1945 như họ hồ và các loa VC tuyên ttuyền từ hơn 1/2 thế kỷ qua.
Một chính phủ được Vua Bảo Đại chỉ định thành lập là ông Trần Trọng Kim, làm Thủ tướng đầu tiên của Quốc Gia Việt Nam.”
Thủ tướng Trần Trọng Kim là một học giả, một sử gia, một nhà đại trí thức, đã tập hợp được những tinh hoa của Việt Nam thời bấy giờ, và lập ra nội các gồm 11 người.
“…Trần Trọng Kim trình danh sách Nội các lên vua Bảo Đại phê chuẩn vào ngày 17-4-1945 và ra mắt Quốc dân 2 ngày sau đó (19.4.1945).
Xin liệt kê ra đây danh sách Nội các Trần Trọng Kim:
1. Trần Trọng Kim, Giáo sư, Học giả, nhà Sử học: Thủ tướng.
2. Trần Văn Chương, Luật sư: Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao.
3. Trần Đình Nam, Y sĩ: Bộ trưởng Nội vụ.
4. Trịnh Đình Thảo, Luật sư: Bộ trưởng Tư pháp.
5. Hoàng Xuân Hãn, Thạc sĩ Toán: Bộ trưởng Giáo dục và Mỹ nghệ.
6. Vũ Văn Hiền, Luật sư: Bộ trưởng Tài chính.
7. Phan Anh, Luật sư: Bộ trưởng Thanh niên.
8. Lưu Văn Lang, Kỹ sư: Bộ trưởng Công chính.
9. Vũ Ngọc Anh, Bác sĩ: Bộ trưởng Y tế.
10. Hồ Tá Khanh, Bác sĩ: Bộ trưởng Kinh tế.
11. Nguyễn Hữu Thi, cựu Y sĩ: Bộ trưởng Tiếp tế.
Ngoài 11 thành viên Nội các, Chính phủ Trần Trọng Kim còn bổ nhiệm mấy vị sau đây đảm nhận trọng trách ở các địa phương xung yếu:
- Phan Kế Toại: Khâm sai Bắc bộ.
- Nguyễn Văn Sâm: Khâm sai Nam bộ.
- Trần Văn Lai: Đốc lý Hà Nội.
- Đặng Văn Hướng: Tổng đốc Nghệ An.
- Kha Vạn Kân: Đô trưởng Sài Gòn.
CHÍNH PHỦ TRẦN TRỌNG KIM LÀ BÙ NHÌN??
Đảng CSVN thường gọi chính phủ của cụ Trần Trọng Kim là chính phủ bù nhìn của Nhật, thế nhưng sự thật ra sao??
Nếu như họ là bù nhìn tay sai Nhật theo như HCM và Việt Minh tuyên truyền, vậy thì sự việc ra sao được đây ?? vì nhiều nhân vật trong nội các của Thủ tướng Trần Trọng Kim về sau đã trở thành cán bộ cao cấp của Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng Hoà, vậy chính phủ do HCM thành lập sau đó là truyền nhân của của bù nhìn; như thế là tự lấy tay mình tát vào chính mặt của mình...
Chẳng lẽ cùng Nội các mà Thủ tướng là bù nhìn tay sai Nhật, còn các thành viên khác, trong đó có những nhân vật sau nầy của chính phủ HCM thì không? Các ông csVN trả lời thử coi ra sao??
Hồ Chí Minh rất ganh tức với cụ Trần Trọng Kim vì các thành tích nói trên, nên y đã tìm cơ hội thoán đoạt công lao của cụ Trần Trọng Kim. Cụ Hứa Hoành có viết:
” Nổi thao thức của Hồ lúc nầy là Việt Minh phải nắm chính quyền, không chia xẻ, nhượng bộ cho bất cứ đảng phái nàọ Ðó là đường lối nhất quán, trước sau như một của đảng cộng sản. Ðây cũng là dự mưu, từ khi ngoài rừng núi Tân Trào kéo về Hà Nộị ‘ Căn cứ vào kết quả của cuộc thảo luận của Hồ cùng các cán bộ, thấy rằng công cuộc phát triển cách mạng của họ sẽ dẫn đến 2 trường hợp:
- Một là đủ sức cướp chính quyền, bản thân họ có đủ điều kiện để đàm phán bình đẳng các vấn đề với các nước Ðồng minh……
- Hai là lực lượng bản thân (Việt Minh) còn yếu kém… Việt Minh phải suy nghĩ đến việc cùng với nước Pháp tiến hành đàm phán, để tranh thủ một số quyền lợi và tự do dân chủ. Sau đó sẽ dùng những quyền lợi nầy làm vốn liếng để tuyên truyền, rồi tiến thêm một bước, đẩy tới cuộc vận động cách mạng, để tiếp tục đấu tranh với Pháp….’ (TưởngVĩnh Kính, Hồ Chí Minh Tại Trung Quốc, Thượng Huyền dịch, trang 339).”
Biết trước có cuộc mít-tinh của Tổng Đoàn Công Chức để chào mừng chính phủ Trần Trọng Kim ngày 17.8.1945 HCM và các đảng viên CSVN đã chuẩn bị và tổ chức vụ CƯỚP CHÍNH QUYỀN vào ngày ấy, biểu tình thêm lần nữa vào ngày 19-8, và rồi “tuyên bố độc lập ngày 2-9-1945″.
SỰ THẬT VỀ CUỘC CÁCH MẠNG MÙA THU CỦA MAFIA CỘNG SẢN VN
Từ 3-1945 đến tháng 9-1954, toàn Miền Bắc, kể cả Hà Nội vẫn còn trực thuộc chính phủ của Quốc gia Việt Nam; không có một công thự hay văn phòng chính phủ nào trực thuộc Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa; đảng CSVN vẫn hoạt động bất hợp pháp, đảng không có văn phòng chính thức nào ở trên đất nước VN.
Sự kiện trên cho thấy rằng Nước VNDCCH và việc tuyên ngôn độc lập 2-9-1945 chỉ là sản phẩm tự biên tự diễn của các đảng viên đảng CSVN, và họ tự công nhận sự kiện ấy, rồi rêu rao tuyên truyền mãi và buộc người Miền Bắc phải tin. Đại đa số dân miền Nam từ Quãng trị vào Mũi Cà Mau chẳng ai biết ngày 2-9-1945 là gì cho mệt xác. Vì thừa biết là sản phảm không chính hiệu của họ hồ và Việt minh, nên chẳng có một nước nào trên thế giới gởi thư chúc mừng sự độc lập của nước VNDCCH. Nước VNDCCH cũng chẳng có văn phòng đại diện hay sứ quán, đại sứ quán nào ở bất kỳ quốc gia nào từ 1945-1954.
Đảng CSVN là một tổ chức bất hợp pháp, không chính danh từ khi ra đời 1930 cho đến nay, vì đảng chưa từng làm đơn xin phép hoạt động như một hội đoàn hợp pháp ở VN, cũng không chính phủ nào ở VN đã từng cấp giấy phép cho đảng CSVN sinh hoạt hợp pháp.
Từ tháng 2-1930- tời tháng 10/1954, đảng CSVN cũng chưa từng có một trụ sở của đảng hay một văn phòng công khai để hoạt động hợp pháp. Đảng từ tay không mà cướp được một nửa nước VN qua các thủ đoạn chính trị, và Hiệp Định Genève 1954 là thành công đầu tiên của đảng Mafia CS và đầu lỉnh HCM.
VÌ THẾ MỚI GỌI VIỆT MINH CƯỚP CHÍNH QUYỀN 1945 LÀ NHƯ VẬY!! CÁCH MẠNG MÙA THU CỦA HỌ HỒ HOÀN TOÀN LÀ PHỊA!! THỤC CHẤT LÀ ĂN CƯỚP CHÍNH QUYỀN.
1.http://to-hai.blogspot.de/
2. http://
3.http://
4.Những sự thật về "Cách Mạng Tháng Tám"
http://www.youtube.com/
5. Cách Mạng Hay Cướp Chính Quyền ??
http://www.vietthuc.org/
Lý Bích Thuỷ 19/9/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét